Để lại những giọt nước mắt như mưa kia ở lại phía sau lưng. Thư vừa đi, vừa nghĩ rồi bất giác mỉm cười, một nụ cười buồn "Nếu 10 năm nữa anh nhìn lại khoảnh khắc này, thì cơn mưa nước mắt sẽ biến thành cơn mưa đầy những kỉ niệm, em tin anh sẽ làm được"
12h trưa, New York, 2 đọ C, sân bay quốc tế New York.
"Những hành khách trên chuyến bay NY*** đến Malaysia xin mời đến cổng số 9 để chuẩn bị khởi hành"
"Tít...Tít. Thuê bao quý khách vừa gọi..."
- Sao lại thuê bao rồi, nghe máy đi!!! - Thư gọi điện cho Phong nhưng không có nghe máy
***
- ANh Nhi, lên xe mau! - Phong nói và lao vào xe. Anh Nhi cũng thế mà chui tọt vào xe
Phong gạt cần xe đạp tăng tốc và lấy tay đánh vô lăng ra ngoài
- Chúng ta đi đâu vậy, Thiên Phong? - Nhi hỏi
- Về Bắc Kinh! - Phong nói
"What, về Bắc Kinh sao? không, không, không thể nào, ai đó nói gì cho tôi biết đi nhưng mà...vui quas^^" - Nhi nghĩ
Nói cho cả nhà biết, phong là một tay lái ụa đó.
Đánh xe ra đường chính, Phong nói một câu làm người ta sợ chết khiếp:
- Đeo dây an toàn vào không là có chuyện xảy ra đấy!
Nhi rợn tóc gáy, làm gì ghê vậy?, nhanh tay thắt dây an toàn và...
- Vèo - chiếc xe lao như bay trên đường quốc looj với tiếng hét thất thanh của một cô gái
Sau một hồi lượn lách đánh võng liêu xiêu thì cuối cùng cũng đến sân bay, Nhi cũng đến say xe luôn rồi!
"Kít" - tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-fanfic-noi-nho-vong-du-quay/550777/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.