Nó giật mình " Chuyện gì đây? Biết thân phận thật của mình rồi à? Biểu cảm đó là sao? Thôi kệ cứ bình tĩnh từ từ rồi xoay sở" Quả không nằm ngoài dự đoán của nó, Hạ Băng lôi trong túi con Rilakkuma màu trắng ra để trước mặt rồi bắt đầu cuộc tra khảo
- Cậu chính là An Nhiên đúng không?_ Nét mặt nghiêm nghị, lời nói rắn rỏi
- Tôi...tôi_ Nó ấp úng, vẻ mặt căng thẳng "Sao bây giờ, nhận à? Nhưng nhỡ chị ấy nói cho Thiên Thiên biết thì phải làm sao?"
- Tôi nói không sai chứ, bằng chứng chính là con Rilakkuma này. Trên đời này, loại Kuma thiết kế với nhiều chức năng chỉ có hai con. Một con Thiên Thiên giữ con còn lại là của An Nhiên vậy mà cậu lại cầm con của An Nhiên là sao? Quá đủ để chứng minh thân phận của cậu rồi đó_ Hạ Băng ngày càng nghiêm túc nhưng lời nói của cô vẫn có gì đó thể hiện sự xúc động mạnh, ánh mắt tràn đầy hy vọng nhìn nó. Nó im lặng, không nói gì, giọng nói nghẹn lại " Thì ra trong suốt năm năm qua mọi người vẫn còn nhớ đến mình sao? Họ vẫn còn yêu thương mình sao? Mình thực sự...." Nước mắt nó chợt tuôn ra, nó ôm thật chặt Hạ Băng lại
- Là em, là con bé ngốc nghếch của chị đây. Xa chị năm năm thực sự em nhớ chị nhiều lắm, nhớ chị nhiều lắm. Chị bây giờ lớn hơn rồi, chững chạc hơn rồi, rất chu đáo nữa. Em cảm ơn chị rất nhiều vì thời gian qua đã chăm sóc cho Tiểu Thiên Thiên nha
Hạ Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-co-gang-thay-doi-vi-anh/550623/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.