Sáng hôm sau.
Nó thức dậy chuẩn bị đi học, nhìn bộ đồng phục của trường mới mà lòng thắt lại. Nó thở dài, bước vào phòng làm vệ sinh cá nhân, rồi xuống nhà ăn sáng cùng ba mẹ. Cố gắng mỉm cười thật tươi để 2 người trước mặt yên tâm, nhưng ba mẹ nó vẫn thấy được sự gượng gạo trong nụ cười đó, mẹ nó xót xa lên tiếng:
-Vy Vy, con ổn không?_Hơi khựng lại, nó hít một hơi thật sâu rồi ngước lên trả lời:
-Mama, con ổn, 2 người đừng lo, sau một thời gian con sẽ quen với trường mới và bạn mới thôi mà.
-Ý mama không phải chuyện này, Vy Vy, con nói yêu Tiểu Trình, vậy sao con không được vui, nhìn con bây giờ với lúc trước khác nhau lắm, giống như có 2 người vậy đấy, Vy Vy, con yêu cậu nhóc Thiên Tỉ gì đó đúng không?
Nghe tới tên Thiên, nó suýt đánh rơi ly sữa đang cầm trên tay, nhiều lần dặn lòng là sẽ quên đi, nhưng khi một người nào đó nhắc tới thì dường như mọi thứ lại ùa về.
Tâm trạng của nó hiện giờ, thêm bài báo hôm Thiên, Nguyên và nó xảy ra chuyện đó thì ai cũng sẽ đoán được dù không chính sát nhưng vẫn đúng 1 phần nhỏ. Hai bàn tay nó áp chặt vào ly sữa như đang kiềm nén 1 cảm xúc sắp vỡ òa. Trong đôi mắt xuất hiện 1 màn sương mỏng chỉ cần nó chớp mắt cái nhẹ cũng đủ để màn sương ấy rời khỏi khóe mi lăn dài trên má.
-Vy Vy, nếu không chịu được con có thể về Việt Nam 1 tháng để lấy lại tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-am-ap-voi-em-thoi-duoc-khong/550878/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.