...
Rời khỏi ngôi trường đó nó chạy thẳng về nhà, lên phòng, khoá chốt cửa, nó úp mặt vào gối khóc nức nở, khóc đến mệt mỏi rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.
Khi nó thức dậy thì đồng hồ đã điểm 3h30, nó ngủ lâu tới vậy sao, từ sáng tới chiều, khẽ nhăn mặt rồi cầm điện thoại lên, nó há hốc mồm 24 cuộc gọi nhỡ thêm 9 tin nhắn của Trình, 12 cuộc của Nguyên, 5 cuộc của Khải, 7 cuộc của chị Ái, hơi hụt hẫng khi không có cuộc gọi hoặc tin nhắn từ Thiên, nghĩ lại chuyện hồi sáng, nó cười chua chát, kết thúc rồi còn gì, tình bạn cũng không còn, lấy tư cách gì để người ta quan tâm. Không xem tin nhắn của Trình, cũng không gọi lại cho ai cả, nó vào weibo, lượt follow của nó đã bị vơi đi một người, nó đoán được người đó là ai, nỗi buồn hiện rõ trên khuôn mặt.
Đang suy nghĩ thì tiếng chuông tin nhắn vang lên, 1 số điện thoại lạ gửi cho nó 1 tin nhắn “Tôi muốn gặp cô, ngay bây giờ, sân bóng phía sau trường, cô mà không tới thì sẽ có rắc rối”, nó cười buồn, chẳng phải nó đang gặp rắc rối sao, nhưng rồi nó cũng thay đồ, đi gặp người mà chưa biết là ai.
...
Tại sân bóng.
Nó đi chầm chậm tới chính giữa sân bóng, nơi đó có 2 người con gái đang đứng quay lưng về phía nó. Có chút quen thuộc, nó nhẹ nhàng cất giọng:
-Là 2 người...đã hẹn tôi...phải không?_Nghe tiếng nói, 2 người quay mặt lại, nó ngạc nhiên xen lẫn bất an.
-Gia...Gia Hân, Tử Y...,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-am-ap-voi-em-thoi-duoc-khong/550877/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.