Còn nó, từ khi ra khỏi cổng trường thì nó lang thang trên đoạn đường đông đúc, rồi dừng chân trên 1 cây cầu, có nhiều người nhận ra nó, họ bàn tán gì đó nhưng bây giờ nó không còn tâm trạng nào để nghe nữa, nước mắt không ngừng chảy ra, nghĩ về những câu nói của Thiên khiến nó buồn vô cùng, sau Thiên lại thay đổi nhanh đến vậy, nó đã khó khăn lắm mới vui lại được vậy mà Thiên lại vô tình làm nước mắt nó tuôn 1 lần nữa, tại sao mọi chuyện cứ liên tiếp xảy ra với nó.
Trời bắt đầu đổ mưa, Cơn mưa buổi sáng rơi xuống như thác đổ, những giọt mưa như xoá tan đi nỗi đau, xoá tan đi nước mắt trên má nó. Nó ngã khuỵu xuống, cơ thể run lên vì lạnh. Nó vẫn cứ khóc, mặc kệ mọi thứ.
-Vy Vy, tại sao lại đứng đây, không thấy mưa à, về thôi._Trình với bộ đồng phục trường Trung học ướt sủng lo lắng kéo tay nó đứng dậy.
-Trình Trình, hức hức._Nó nhào vào lòng Trình khóc. Trình không biết đã xảy ra chuyện gì với nó, Trình không biết tại sao nó lại khóc, nhận được tin nhắn của Nguyên, cậu đã rất lo lắng, bỏ cả việc học để chạy đi tìm nó.
-Có chuyện gì về công ty rồi nói, ở đây lâu sẽ cảm đấy._Trình nhẹ nhàng ôm lấy nó nói.
Nó không nói gì, mệt mỏi đứng dậy, chỉ vừa đi được vài bước nó ngất xỉu, Trình nhanh tay đỡ lấy nó rồi bế lên đi vào mái hiên gần đó, gọi xe tới đoán.
...
Cả 2 được tài xế chở về công ty, Trình bế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tfboys-am-ap-voi-em-thoi-duoc-khong/550870/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.