Dù mưa đã kết thúc vào chiều hôm qua nhưng đêm nay nó lại làm cho tôi cảm thấy lạnh thấu xương. Tôi nằm co người ngủ trong ống cống chỉ với chiếc áo hoodie trắng và cái gối mà thằng Tèo đã cho tôi, thêm cơn gió thổi ù ù tạt vào người tôi đã lạnh lại càng lạnh hơn. Giá như có ông ở đây, tôi có thể được ôm ông như ôm một lò sưởi ấm và có thể trò chuyện với ông hằng ngày như trước kia.
Tối hôm nay, thằng Tèo và thằng Tùng không đến. Chắc tụi nó cũng học một ngày mệt mỏi rồi, vả lại ở bãi đất trống này rất lạnh lẽo sẽ khiến cho tụi nó cảm lạnh mất.
Tôi lim dim đôi mắt rồi dần dần chìm vào giấc ngủ.
- Dậy đi, trời sáng rồi.
Mới sáng sớm đã có ai đó đánh thức tôi dậy. Thì ra là thằng Tèo, hôm nay có vẻ như nó có chuyện gì đó rất vui thì phải. Tôi ngồi dậy ngáp một hơi dài, hơi của tôi đã đông lại như khói thuốc phả ra cho thấy sau một đêm lạnh cóng đến độ nào.
Thằng Tèo hỏi thăm tôi:
- Tối qua lạnh quá nhỉ?
Tôi chỉ gật đầu.
Nó nói thêm:
- Để tao cố gắng mua cho mày cái mền nữa.
Tôi xua tay:
- Không cần đâu, tao ngủ như thế này cũng được rồi. Với lại tao cũng đã quen với cái giá lạnh của mùa đông này rồi.
Thằng Tèo cau mày:
- Mày vừa mới thở ra hơi lạnh thế mà bảo là không lạnh. - Nó sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tet-nay-khong-co-cau/2761413/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.