Hôm nay Tú đến nhà tôi học, cô ấy đến một cách đột ngột khiến tôi chưa kịp chuẩn bị sửa soạn lại tóc tai và tiếp đãi cô ấy bằng các món ăn do tôi tự tay nấu. Dạo gần đây tôi cũng hay qua nhà thằng Tùng tiếp tục học nấu ăn và cũng nấu được vài món cơ bản như: Xào rau, chiên thịt, kho thịt, trứng chiên, trứng luộc, xào đậu ve với thịt bò.. Tôi cũng muốn nấu vài món cho Tú thưởng thức nhưng cô ấy chỉ ở lại có mười lăm phút rồi nhanh chóng đi về nhà, không hiểu tại sao Tú lại gấp rút đến như thế.
6 giờ 15 phút tối
Tú đến nhà tôi trong bộ dạng hớn ha hớn hở, cô ấy mặc chiếc áo thun màu xanh nước biển, quần rin màu xam xám trông thật dễ thương. Ngoài ra, tôi còn ngửi thấy mùi thơm toát ra từ mái tóc mượt mà, bóng loáng được cột lại gọn gàng và mùi nước hoa thoang thoảng của Tú tạo cảm giác cứ như tôi đang ở trốn thiên nhiên xanh thẳm vậy.
Tôi cũng không kém gì Tú, mái tóc được chải chuốt gọn gàng, tôi cũng không muốn cầu kì mặc bộ vest lịch sự cho lắm nên chọn chiếc áo thun màu đỏ, quần rin màu đen.
Chúng tôi đi bộ đến một quán trà tắc ở ngã ba đường, bốn viên cảnh sát theo sau chúng tôi, họ không mặc cảnh phục mà mặc đồ thường, có lẽ để tên tội phạm không nhận ra mình và để dụ con mồi vào lưới.
Mặc dù quán trà tắc được bày trên vỉa hè, đơn giản và không sơn màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tet-nay-khong-co-cau/2761407/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.