Tôi đang phân vân có nên nói chuyện hệ trọng này cho vợ mình biết hay không, vì nó thực sự có liên quan đến tính mạng của tôi. Nhưng tôi nghĩ nếu để cô ấy không biết còn hơn, nếu như tôi nói ra thì chắc chắn vợ tôi sẽ không cho phép tôi đi, điều đó cũng đồng nghĩa với những rắc rối vẫn còn luẩn quẩn quanh chúng tôi.
Trời cũng đã dần tối và hôm nay chính là ngày thực thi kế hoạch của chúng tôi, nhưng trước khi ra khỏi nhà với những dụng cụ trên tay thì chắc chắn sẽ gặp phải ánh mắt của vợ tôi.
Bấy giờ, Chi thấy tôi cứ ấp a ấp úng mãi nên cô ấy đi thủng thỉnh về phía tôi. Bỗng Chi thỏ thẻ hỏi:
- Anh sao thế?
Tôi sượng sùng nói ngắc ngứ:
- À.. không có gì?
Chi hình như đọc được suy nghĩ của tôi:
- Anh đang giấu em điều gì sao?
Tôi nói lí nhí:
- À.. Phải, anh có chuyện nhưng sợ em..
Chi bình tĩnh nói:
- Anh cứ nói đi, em nghe.
Tôi thẳng thắn:
- Anh chuẩn bị đi đánh cái tên Lão Đại ấy.
Chi sững sốt:
- Ôi! Anh ơi! Đó là vi phạm pháp luật đấy, hãy để cảnh sát làm việc đó.
Tôi thở một hơi dài:
- Không được, nếu tụi anh không làm việc đó thì hắn ta lại tiếp tục gây ra nhiều cái chết vô tội cho người khác nữa.
Chi rơm rớm nước mắt:
- Nhưng em không muốn anh bị thương.
Tôi ôm trầm lấy vợ tôi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tet-nay-khong-co-cau/2761361/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.