Chương trước
Chương sau
Khi đã thành công nhờ Tinh linh ngăn chặn sự bạo phát của đám trẻ, tôi cảm thấy nhẹ nhõm và quyết định quay về học viện.

Tôi nói lời từ biệt với Ramiris, và sắp sửa rời đi…

“Khoannnnnn. Chờ tí!”

Cô ta nắm lấy cổ áo tôi và kéo lại.

Cổ bị siết lại nên khó chịu quá. Tuy không cần hít thở, nhưng như thế vẫn rất khó chịu.

“Gì vậy? Lần này là gì?”

“Còn gì nữa? Tôi đã giúp cậu, nên dĩ nhiên cậu phải giúp lại tôi rồi.

Đương nhiên, ‘Chỉ cảm xúc thôi là được’ sao? Tuy nhiên, cậu là người mà?”

“Aa, thứ lỗi. Tôi lại không phải là người. Nên, là vậy đấy!”

Tôi cố rời đi như không có chuyện gì.

“Uwa— — — — —, chờ đã, chờ đã!”

Này, thực ra, chúng tôi đang gặp rắc rối đây.

Vì cậu đã phá hủy Ma nhân hình {Golem}rồi, nên tôi không còn kẻ bảo vệ nữa!
Xem nè, chúng tôi chẳng phải như trẻ con sao? Yếu lắm đấy?

C-H-O N-Ê-N! Chung tôi đang gặp rắc rối! Cậu không làm gì được cho sao?”

“……”

Hừm.

Phiền quá. Thật chỉ muốn nói ‘Tự làm tự chịu!’ thôi, nhưng sự thật là tôi đã phá hỏng nó.

Tại sao tôi lại làm nó ‘bốc hơi’ không còn dấu vết nhỉ… Mà, thực ra khi đó tôi cũng có nghĩ đến uy lực đâu chứ.

Hẳn nhiên là “Ma cương” là kim loại có tinh năng Kháng ma (kháng ma pháp, ma lực…) cao, nhưng vì là kim loại, nên nó cũng có điểm nóng chảy.

Nên nó có không chịu được thì cũng chẳng có gì lạ.

Thực ra là, vì có 『Đại hiền giả』-sensei nên tôi cứ tưởng là sẽ không sao, nhưng ai ngờ kết quả lại như thế.

Có lẽ tốt hơn tôi nên hạ uy lực xuống một tí nữa.

Cơ mà, thay thế cho {Golem}à…

Lượng “Ma cương” tôi có thì cũng khá nhiều, nhưng dùng nó để trả thì không đáng. Thêm nữa, tôi không muốn phải tiêu thụ một lượng lớn đến thế đâu.
Hừm…

Có nên tạo một con hình nhân to bằng con người rồi cho Tinh linh ‘nhập’ không nhỉ?

《Giải đáp. Tra cứu Sáng tạo {Create}: {Golem}. Việc thực hiện là khả thi.

Năng lực thêm vào, phụ thuộc vào Tinh linh hoặc Ác ma được ban cho.

Vẻ ngoài sẽ thay đổi tùy theo trí tưởng tượng.

Xin hãy quyết định đối tượng triệu hồi, vừa tiến hành vừa suy nghĩ.》

Không hổ là 『Đại hiền giả』.

Dường như nó đã tra cứu ra Ma pháp này ngay lập tức trong số rất nhiều quyển sách Ma pháp.

Một Ma pháp tương đối đơn giản. Ma pháp triệu hồi là thứ tôi đã thấy trong kỳ kiểm tra làm Mạo hiểm giả, và vẫn đang phân tích nó.

Sau đó, tôi chỉ việc ban cho Tinh linh hoặc Ác ma thôi.

Nếu là Tinh linh thì, xét theo tình hình triệu hồi từ nãy đến giờ của đám trẻ, rất có khả năng sẽ không có ý chí.

Vậy là Ác ma sao? Thực lòng mà nói, có cảm giác sẽ bị phản bội đấy, nhưng thật ra lại không phải như vậy.
Bởi vì cùng với triệu hồi là Khế ước, nên không có chuyện phản bội được. Ít nhất thì, nếu làm đúng cách.

Nếu yêu cầu nhiều hơn Khê ước, thì Khế ước sẽ bị hủy bỏ. Thế tức là nếu không tin tưởng lẫn nhau là vô ích.

Cho nên, không phải là ‘Ác ma = Ác’.

Được rồi, dùng “Ma cương” làm khung, cho Ác ma ám, để tạo thành {Golem}thôi.

Thật tình, có thể sẽ thành thứ mạnh hơn cả Ma vật A Rank nữa ấy chứ.

“Hiểu, hiểu rồi. Đừng làm loạn nữa, Rami-chan.

Rồi, tôi sẽ làm một người bảo vệ cho, nên dừng có phàn nàn nữa.

Đổi lại, lần tới phải nói tôi nghe về Tinh linh Công học đấy!

Gaijin-osan ở trấn của tôi rất có hứng thú với chuyện đó đấy.

Rồi, cùng tạo ra {Golem}của Tinh linh Công học nào!”

“Chuyện đó à, không thành vấn đề! Mà, cậu tính làm ra sao đây?”

“Hửm? À, có vẻ như nó sẽ còn mạnh hơn thứ tôi đã đánh bại nữa đó…”

“Nghiêm túc chứ!? Cậu thật tốt bụng quá!”

“Vậy sao. À, tôi làm đây, nhưng đừng có dùng nó làm chuyện xấu đấy?

Để chỉ dùng để bảo vệ các cô, tôi sẽ kèm thêm vào đó Mệnh lệnh của Người chế tác {Master Lock}!”

“Ok, Ok! Không thành vấn đề! Nhưng chúng tôi có thể ‘chơi đùa’ trong này chứ?”

“Hửm? À, nếu chỉ là trong này thôi. Nhưng đừng có làm phiền người khác đấy?

Nhân tiện, theo dự đoán (của 『Đại hiền giả』),thì nó sẽ rất mạnh đấy!

Nếu không cẩn thận, sẽ bị thương đấy?”

Nói xong, tôi bắt đầu chuẩn bị.

Tôi lấy “Ma cương” từ trong túi ngực (Bao tử) ra và xếp chúng lại.

Do đã ở trong Ma tố của tôi lâu rồi nên chúng trong tình trạng rất thích hợp với Ma pháp.

Bọn trẻ rất hứng thú, nên cũng bu lại mà quan sát.

“Chà, cậu lấy chúng ra từ đâu vậy… mà, sao cũng được.”

Ramiris như muốn nói gì đó, nhưng lại ngưng giữa chừng.

Vẻ mặt của cô như thể đã từ bỏ chuyện gì vậy.

Tôi cho là như vậy, nên bắt đầu công việc ngay.

Giang rộng hai tay, tôi giả vờ vịnh chú triệu hồi.

Dù sao, đây vẫn là Bệ thờ. Vì có thể sẽ nguy hiểm, nên đám trẻ lùi lại.

Nên ở ngay sau tôi giờ chỉ còn Ramiris thôi.

Được rồi, nếu thành công thì tốt quá, nhưng tôi chỉ hy vọng nó sẽ không ‘quậy’ thôi.

Việc biến đổi Tinh linh đã khiến tôi gần cạn kiệt Thể lực và Ma lực rồi.

Cùng với những lời chú văn của tôi, một ma phương trận được tạo thành trên đất. Thực ra, không cần phải vịnh xường gì cả, nhưng tôi vẫn cảm thấy cần ‘tạo không khí’ một tí.

Từ Ma phương trận, một Ác ma cấp cao {Greater Demon}xuất hiện.

Quỳ gối, cúi đầu rất tôn kính,

“Ngài đã cho gọi, thưa Chủ nhân!”

Và nói như thế.

{Greater Demon}.

Tuy không rõ khác biệt cá nhân là gì, nhưng rõ ràng là có cơ bắp nhiều và săn chắc hơn Ác ma cấp thấp {Lesser Demon}rồi.

Gã mặc bộ trang phục cao cấp trên nước da đen tuyền. Không phân biệt được giới tính. Từ hai bên đầu nhô ra những cái sừng.

Nhân thể, Ác ma mà cũng có cơ bắp nữa à? Mà, kệ đi.

“Ưʍ. Người gọi ngươi, không ai khác chính là ta.

Tiếp đến, ta muốn ngươi ‘ám’ con {Golem}ta sắp tạo ra làm cơ thể cho ngươi.

Cái giá, là Ma tố của ta. Thời hạn Khế ước, là…”

Tôi quay sang nhìn Ramiris, và

“100 năm! Sau 100 năm, tôi sẽ trưởng thành!”

Như thế đó.

“Thời hạn Khế ước là 100 năm.

Sau thời gian đó, ngươi làm gì cơ thể đó tùy ý. Thế nào?”

Nếu tôi mà nói ‘Hãy đánh bại ngay kẻ trước mặt!’ thì Khế ước sẽ chấm dứt ngay tức khắc, nhưng điểm rắc rối chính là thời hạn Khế ước.

Ngoài ra, tôi phải nhớ tiếp thêm Ma tố theo định kỳ, và đảm bảo không cho hắn Nhập thể.

Nếu cứ giữ nguyên quyền điều khiển 1 tên, người ta sẽ không thể triệu hồi Ma vật khác được. Dẫu vậy, vẫn có lỗ hổng.

Nhưng lần này, là phải đển hắn làm người bảo vệ cho các Yêu tinh ở đây.

Nên cần phải giải thích Khế ước ngay lúc này.

“Chuyện đó thật đơn giản, thưa Chủ nhân! Và tôi đã nhận Cái giá.”

Hở? Sử dụng Ma tố trong lúc triệu hồi là đủ rồi sao?

Mà, hắn cũng đã ‘rút’ một ít rồi. Nhưng tôi nghĩ mình vẫn còn khá nhiều Ma tố.

Nếu so với triệu hồi tức thì, việc trao khá nhiều này cũng tốt đấy chứ. Kết quả là, hắn có thái độ kính trọng cần có.

Thế này thì Khế ước sẽ được lập nhanh thôi, nhưng nếu triệu hồi ban đầu mà dùng ít Ma tố quá, dám hắn sẽ gϊếŧ tôi ngay.

Nên để an toàn, cần triệu hồi và lập Khế ước hợp lý. Phải cẩn thận mới được

Mà, phần Khế ươc vậy là ổn rồi, chỉ còn lại con Golem thôi.

Tôi liền dùng số “Ma cương” lấy ra đó thao tác thành các bộ phận.

Nếu nói về các con hình nhân, thì phải kể đến các khớp nối hình cầu. Điểm đó không thể khác được. Nhưng đáng ngạc nhiên là, mọi chuyện diễn ra như ý tôi.

Ở kiếp trước, tôi đã rất ghen tị khi có người bạn có thể làm được các Figure. Điều đáng tiếc là tôi không thể làm được bởi sự vụng về của mình. Cái tốt nhất tôi làm được chỉ là một mẫu bằng plastic thôi.

Dẫu vậy! Bây giờ đã khác.

Nhờ hiệu chỉnh của 『Đại hiền giả』, tôi đã có thể làm được theo suy nghĩ của mình rồi.

Với ánh mắt ‘Cậu đang làm gì đấy?’, Ramiris bắt đầu nhảy nhót náo động lên.

“Ch-! Chu choa! Đây, tuyệt quá! Thật khéo léo!

Cậu, thật sự rất ‘dữ dội’ đấy! Cậu có thể làm chúng cử động tự do như thế sao?”

Cô cực kỳ thích thú. Nhưng người làm, là tôi, vẫn không thể tin được mình lại có thể làm được như thế.

“Ma cương” tinh khiết có thể thay đổi hình dạng đến một mức nào đó dựa trên hình ảnh trong trí, hẳn đó chính là lý do.

Tên {Greater Demon}đang quan sát từ xa cũng làm vẻ mặt rất ngạc nhiên khi biết đó sẽ là cơ thể của mình.

Có lẽ vậy… Thật khó mà đọc biểu cảm của Ác ma.

“Thật tuyệt diệu. Không hổ là Triệu hoán Chủ {My Master}.

Thực sự thì, tôi cho rằng chỉ càn đưa Ma lực vào các khớp nối là có thể di chuyển con Golem rồi.

Nếu là vậy, thì cần thao tác là xong. Thật là một cơ thể thích hợp để tôi sử dụng!”

Vì trông hắn rất vui, nên thế này chắc là được rồi.

Sau đó, khi đã nghe theo các yêu cầu của Ramiris và {Greater Demon}, tôi hoàn tất con hình nhân.

Gương mặt trông y như cái mặt nạ tôi thường đeo, và là khối “Ma cương” lớn mang hình dáng con người.

Cơ thể thanh mảnh, cao khoảng 180cm.

Đối với một {Greater Demon}, thì kích thước này có hơi nhỏ, nhưng không sao cả.

Như thế là thành công.

Để hoàn tất hình nhân, chỉ cần {Greater Demon}‘ám’ nữa mà thôi. Nghe rất quen nhỉ.

Nhân thể, điểm nóng chảy của kim loại hiếm là khoảng 5000 độ. Tuy nhiên, “Ma cương” có thể chịu được đến 9900 độ.

Có cả khả năng tự tái tạo, quả thật đó là một kim loại tốt.

Thực sự thì, phá hủy con hình nhân này bằng phương pháp vật lý là cực kỳ khó khăn.

“Cảm thấy thế nào?”

“Vâng. Rất tuyệt… Sức can thiệp vật lý đã tăng đáng kể.

So sánh với lúc nhập vào Ma vật hoặc Con người, không nói đến sức mạnh cơ bắp, sức phòng ngự vật lý cũng tăng lên 1 bậc.

Tuyệt diệu!!! Cơ thể này thật quá ‘đỉnh’!”

Sau khi cử động cơ thể và kiểm tra tình trạng, hắn báo cáo.

Để Ác ma can thiệp vào thế giới này, cần có cơ thể nhập vào, động vật và Ma vật thường là đối tượng nhập.

Lần này, đó là mọt con hình nhân tạo thành nhờ Ma tố, nhưng có vẻ như không có vấn đề gì. Hẳn là nó đã được xem như là một Ma vật.

Một lúc sau, khi đã hoàn tất việc kiểm tra, hắn quỳ trước mặt tôi. Và,

“Xin thề là với cơ thể này, tôi sẽ trở nên hữu ích.

Khi thời hạn Khế ước bảo vệ các Yêu tinh trong 100 năm kết thúc, xin cho phép tôi được phục vụ dưới trướng Chủ nhân!”

Hắn nói như thế.

100 năm sau à… chẳng biết tôi có còn sống khi đó không nữa.

“Lúc đó ta vẫn còn sống sao?”

“Hahaha, Ngài nói đùa rồi! Chỉ sau 100 năm, làm sao có chuyện Chủ nhân {Master}chết được.

Nếu Ngài hứa như thế, thì sẽ không cần phần đền bồi gì thêm nữa!”

Nếu nói vậy, chả biết sinh mệnh của tôi là bao lâu nhỉ.

Tuy chưa nghĩ nhiều về nó nhưng… mà thôi kệ đi.

Tuy vậy, hắn ta lại khá quyến luyến.

Chẳng lẽ nào tôi lại có cái ‘mạng’ được Ma vật yêu mến sao? Mà thôi… một cái tên…

Lượng Ma tố còn lại của tôi không nhiều lắm. Xét theo kinh nghiệm thì, Ma vật càng cao cấp bao nhiêu, lượng Ma tố bị hấp thụ càng nhiều bấy nhiêu.

Mà đây lại là {Greater Demon}, nên hẳn là rất cao cấp.

Ít nhất cũng là “A-“ Rank, nhưng tùy vào cơ thể nhập vào, mà có thể tăng thành A. Vì lần này là một cơ thể bằng “Ma cương” tinh khiết, chắc chắn là trên A Rank rồi.

Mà, chẳng sao đâu nhỉ. Tôi vẫn còn khoảng 40% lận, không sao đâu.

“Được! Tên của ngươi sẽ là Beretta!

Ta sẽ nhận lời thề trung thành của ngươi sau! Việc trước tiên lúc này là bảo vệ Ramiris trong 100 năm!

Hãy phấn đấu thật tốt!”

Rất nhanh chóng tôi đặt tên hắn ta.

Hình dáng {Form}đẹp của hắn gợi tôi nhớ lại vẻ đẹp của một loại súng nổi tiếng.

Và đương nhiên là tôi cảm thấy như kiệt sức vậy. Nhưng lần này, tôi cố gắng chịu đựng nó. Cứ như sắp hết ‘xí quách’ vậy đó.

Cái gã này, rút đến hơn 30% lượng Ma tố… Nhiều quá.

Ngay lúc tôi “ban tên”, gã {Greater Demon}bắt đầu tiến hóa.

Dường như khoảng thời gian cho sự biến hóa đã trở nên ngắn hơn nhỉ.

Một khối cầu như chất lỏng làm thành hạt nhân, rồi kết nối với phần ngực, đầu, hông, tay, chân, và phần bên ngoài được bao phủ bởi một lớp biểu bì.

Trông cứ như một con người vậy.

Một người vô giới tính. Vẻ mặt ẩn sau cái mặt nạ, và thay cho nước da đen tuyền, là mái tóc đen dài.

Nước da trắng toát gợi cảm giác như không hề có máu lưu thông. Đó là dĩ nhiên vì đây là hình nhân mà.

Khi biến hóa hoàn tất, trang phục xuất hiện trên người hắn

Từ phần mắt của cái mặt nạ phát ra ánh sáng đỏ rực. Trông như tiến hóa đã hoàn tát rồi.

À, hắn sẽ được ban năng lực nào từ tôi đây? Vẻ ngoài trông như một người được biến hóa từ hình nhân vậy.

Có vẻ như cùng lúc với sự tiến hóa, sự hợp thể hóa hoàn toàn cũng đã thành công.

Đây quả thật là một hình nhân đẹp.

Tuy thế, gương mặt lại ẩn sau cái mặt nạ, nên chẳng thể thấy được biểu cảm thật, đúng là một hình nhân của sự phá hoại.

Với những ai thấy được gương mặt thật, đó là một tồn tại tương đương với cái chết. Dĩ nhiên là với những ai không phải là {Master}của hình nhân rồi.

Beretta đứng dậy, cúi đầu chào tôi rất cung kính.

“Thưa Chủ nhân, tôi là “Ma tướng nhân hình {Ark Doll}” Beretta.

Là những kẻ thực thi mệnh lệnh nhận được!”

Rồi cúi chào, và quay sang Ramiris.

“Được Chủ nhân ra lệnh, tôi xin được làm người bảo vệ cho Quý vị!”[1]

Và nói như thế.

Ramiris, như bị áp lực rất lớn, cứng nhắc gật đầu,

“O- Ou! Nhờ ngươi đấy! Hãy bảo vệ chúng ta!”

Và cố lấy vẻ oai vệ trả lời.

À, vậy. Theo cách nào đó thì hắn là thay thế cho {Golem}.

Nếu là về sức mạnh, thì mạnh hơn là cái chắc.

Thế này, là đủ thỏa mãn yêu cầu của Ramiris rồi.

Có vẻ như tôi hơi ‘cao hứng’ quá mà dùng hơi nhiều “Ma cương”.

Khi mới bắt đầu tạo hình nhân, tôi đã lý luận nọ kia. Nhưng kết quả là hơi quá tay rồi.

Tôi đã tạo ra nó bằng cách hết sức cố gắng. Nên hãy hữu ích đấy!

Bọn trẻ thì đã ngủ mất tiêu trong lúc tôi lui cui làm con hình nhân.

Bởi căng thẳng và lo sợ kéo dài rồi được đột nhiên giải tỏa mà.

Việc lo lắng lúc trước đã được giải trừ, nên giờ có thể an tâm rồi.

Nên chúng đang ngủ rất ngon với Ranga làm cái gối. Mà nghĩ lại thì, tôi không cần phải ngủ, nhưng đám trẻ lại cần.

Vì ‘Ngủ ngon, thì mới trưởng thành được’ mà.

Nên cho đến khi bọn trẻ thức dậy, tôi đành chờ thôi. Cho đến lúc đám trẻ thức, tôi sẽ ‘giải lao’ vậy.

Cho nên, sau khi tạo ra người bảo vệ cho Ramiris, chúng tôi rời khởi “Nơi trú của Tinh linh”.

Các Tinh linh đã an toàn trú trong bọn trẻ, và nguy cơ bạo phát đã biến đi, mọi vấn đề đều được giải quyết.

Tôi đã nghĩ vậy…

* * * * *

Đã 3 tháng qua kể từ lúc hứa với Yuuki.

Tôi đã thảo luận với Yuuki rất nhiều lần về tương lai của bọn trẻ.

Chúng tôi có nghĩ đến đưa bọn trẻ về Tempest, nhưng cũng nghĩ đến tầm quan trọng của môi trường học tập của bọn trẻ.

Thật may là ở đây có học viện, mà các giáo sư giỏi lại có rất nhiều. Giáo dục cơ bản là đương nhiên, bọn trẻ còn học cả Ma pháp nữa.

Dường như bọn trẻ đã tự thảo luận với nhau và muốn học ở đây. Có vẻ chúng đã nghĩ rằng tôi sẽ ở lại đó, nên đã khóc khi nghe tôi nói chuyện quay về.

‘Thầy nhất định sẽ đến thăm khi mấy đứa tốt nghiệp!’ tôi đã hứa như thế.

Hẳn nhiên là chúng tôi tổ chức một bữa tiệc hoành tráng rồi.

Tuy sống trong tầm ảnh hưởng của Giáo hội thì không được tự do, nhưng như bây giờ, chúng dễ dàng đánh lừa họ.

Ma lực không còn rò rỉ ra nữa, và đã ổn định lại ở mức bình thường. Nên sẽ không có chuyện bị người không có Phân tích giám địch phát hiện.

Tôi đã thảo luận với Yuuki về chuyện này.

“Ít nhất là vào 3 năm sau, khi họ cho rằng bọn trẻ không còn sống nữa, khi đó mới an toàn.”

Nếu cố chịu đựng trong 3 năm, thì bọn trẻ sẽ có thể thong dong ra bên ngoài rồi.

Còn hiện tại, miễn sao chúng đeo mặt nạ thì sẽ chẳng vấn đề gì.

Yuuki đã hỏi tôi rát nhiều lần cách giải quyết vấn đề, nhưng đó là bí mật.

Cạu ta dường như cho rằng tình trạng của bọn trẻ cũng chẳng khác gì người thường. Vậy cũng tốt.

Hiện đang có sự triệt tiêu nhau từ năng lượng của Tinh linh, khi ổn định lại, bọn trẻ sẽ có thể đạt được Unique Skill.

Tôi cho rằng tốt hơn là bọn trẻ đừng biết gì cho đến khi có chuyện đó.

Cơ mà, vẫn có khả năng là không đạt được. Nên tôi không hề nói gì với bọn trẻ cả.

Buổi thảo luận về tương lai của bọn trẻ cũng kết thúc mỹ mãn, nên tôi tận hưởng khoảng thời gian còn lại.

Như là đi picnic này, đến chơi với bộ ba {ngốc nghếch}này.

Việc thương mại của tôi cũng tốt đẹp, và vào 2 tháng sau, ki tôi đến chơi, Myormiles đã chào đón rất nồng nhiệt.

Nhờ năng lực đã tiến hóa 『Không gian di động』, việc di chuyển tức thời đến nơi tôi từng đến đã trở nên khả thi. Thời gian di chuyển đã rút ngắn đáng kể.

Với món tiền kiếm được này, tôi đã mua được một lượng lớn “Ma thạch” từ Yuuki.

Nhờ đó, nghiên cứu về sau sẽ tiến triển hơn.

Sau chuyện nọ chuyện kia, khoảng thời gian ước hẹn đã đến hồi kết thúc.

* * * * *

Vào ngày lên đường, sau khi nói lời từ biệt với bọn trẻ khóc rấm rứt, tôi rời khỏi Vương đô.

Khoảng thời gian sống ở thị trấn của con người có vẻ ngắn quá.

Về chuyện của bọn trẻ, tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều, nhưng vẫn tạo được mối quan hệ không thể thay thế được.

Vì tôi chưa từng nghĩ rằng, khi đã biến thành Ma vật, tôi lại có thể kết thân với bọn trẻ.

Việc giao dịch cũng thành công, và sinh ra lợi lớn.

Tôi đã có lần quay về Tempest, và đã thấy rất nhiều Mạo hiểm giả con người bắt đầu đến và ở đó.

Mọi thứ đang rất suôn sẻ.

… Không, quá mức suôn sẻ luôn ấy chứ.

Trong thế giới này, vẫn có sự Ganh ghét và Đố kỵ, cảm xúc của kẻ thua cuộc sẽ từ từ phát triển bên trong những kẻ có liên can mà ta không hề biết.

Tôi dự tính sẽ hành động mà ít để tâm đến những thứ cảm xúc ấy nhất có thể được.

Thế nhưng, nếu Dữ liệu nhập vào không chuẩn xác, câu Trả lời ắt sẽ sai. Với khả năng Dự tính tiên đoán của 『Đại hiền giả』, nếu Câu hỏi của tôi mà sai, thì câu Trả lời tất cũng sai.

Nếu Tempest phồn thịnh, chắc chắn sẽ có phản ứng từ những kẻ không thể kiếm lợi được.

Những chuyện như thế là lẽ tất nhiên, nhưng tôi lại chưa từng nghĩ rằng chuyện đó lại vượt quá sự tưởng tượng của mình.

Kết quả là…

“Tôi đang cố tìm Ngài đây, Rimuru-san!”

Ngay khi vừa rời Vương đô, đã có một giọng nói gọi tôi rồi.

Là một người thuộc đội Cảnh vệ của Youmu, là Ma nhân Gricius.

Anh ta thở không ra hơi, và có thể thấy ngay được là đã rất cố gắng chạy đến đây.

Chỉ nhìn qua là biết ngay có chuyện xảy ra rồi.

“Sao thế, có chuyện gì đã xảy ra à?”

Trước câu hỏi của tôi,

“Vương quốc Farmas đã… điều quân đến Tempest rồi!”

Câu trả lời tệ nhất đáp lại.

Chính là “Việc tốt sẽ kéo theo việc xấu”[2] đây mà. Dẫu vậy, đây quả là điều tệ nhất.

Tôi ngay lập tức quyết định chuyển dịch về Tempest.

“Cùng đi chứ?”

Tôi hỏi thế, nhưng hình như cũng có chuyện xảy đến cho nhóm của Youmu. Nên Grucius chuyển dịch đến để giúp nhóm Youmu.

Tình hình đã bắt đầu biến đổi rất nhanh chóng.

Và tôi, chia tay với Gricius, thử chuyển dịch về Tempest.

………

……



Từ khi sinh ra là Slime trong thế giới này, tôi đã sống luôn theo ý mình.

‘Giao lưu với các Dị thế giới nhân.’

Thế là, trong khi thỏa mãn nhu cầu đó của mình, tôi cũng đã dự tính tạo nền tảng cho sự phát triển hơn nữa của đất nước Tempest của chúng tôi.

Theo một nghĩa thì tôi đã thành công, nhưng theo nghĩa khác, đó lại là thất bại.

Là một thường dân, tôi không hề biết gì về quan điểm Giao thiệp chính trị và Cách vận hành của Quốc gia, nên mới dẫn đến điều này.

Vận mệnh đã gia tăng tốc độ biến hóa của sự kiện, và đã dẫn lối cho phương hướng sau này của tôi.

Báo hiệu thời gian hòa bình đã kết thúc, và thời gian chiến loạn sẽ bắt đầu.

Chú thích:

[1] Ặc ặc, dịch chap này mệt thật. Beretta dùng toàn những từ cổ trang trọng (我が主 = Chủ nhân của tôi, 御身 (Ngự tọa) ≈ Quý ngài, …),nên nếu dịch sát quá, và theo thể trang trọng thì thành ra mất tự nhiên, chưa kể tôi lại không giỏi dùng mấy từ đó nữa chứ :(.

[2] Raw: 好事魔多し. Tức là “Những chuyện tốt sẽ bị những điều tệ hại bám theo”. Bên tiếng Việt mình hình như không có câu thành ngữ / tục ngữ nào có ý tương tự thì phải??

— — — — — Bonus — — — —

Ramiris

Chủng tộc: Yêu tinh tộc {Pixie}

Gia hộ: Unknown

Hiệu xưng:

Yêu tinh Mê cung {Labyrynth}

Yêu tinh Nữ vương

Tinh linh Nữ vương (Nguyên)

Ma pháp:

Tinh linh Ma pháp………Toàn chủng (Toàn bộ của chủng tộc)

Skill Cố hữu: Mê cung Sáng tạo

Tất sát kỹ: Tất sát kỹ……… Vì chuyện bản thân, không xác định (Trans: ……… thua, đầu hàng với cái Tất sát kỹ này)

Tính kháng: Unkown

Beretta

Chủng tộc: Ma tướng nhân hình {Ark Doll}

Gia hộ: Gia hộ của Mê cung

Hiệu xưng: Người bảo vệ của Ramiris

Ma pháp:

Nguyên tố Ma pháp

Tinh linh Ma pháp

Skill: Unknown

Tính Kháng:

Vô hiệu trạng thái dị thường

Kháng ảnh hưởng tự nhiên

Kháng công kích tinh thần

Kháng công kích thánh ma (Trans: ??? chắc là kháng Holy và Dark nhỉ?)

Kháng công kích vật lý

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.