Chúng tôi di chuyển đến nơi khác.
Đến nơi sâu thẳm nhất của mê cung, gọi là gian Tiên đoán.
Thật ra, dẫu kết quả có là sao, thì tôi cũng chỉ bảo vệ đám trẻ.
Trước cánh cửa đến căn phòng đó, là một không gian trống trải cực kỳ rộng lớn.
Có một con đường rộng khoảng 1m, dài khoảng 20m dẫn từ đó đến một bệ đứng hình tròn cao khoảng 5m.
Tuy không rõ được làm từ vật liệu gì, nhưng trông nó như đang lơ lửng trên không vậy.
“Được chứ? Hãy bước lên cái bệ tròn đó, và kêu gọi Tinh linh đến!”
“Chúng tôi sẽ nói gì?”
“Gì cũng được. ‘Hãy giúp tôi!’ hay ‘Cùng chơi nào!’.
Nếu một Tinh linh có hứng thú đến, tức là thành công.”
“… Họ sẽ đến chứ?”
“Họ sẽ đến, Sensei, sẽ đến chứ?”
“Sẽ đến?”
Bọn trẻ nhìn lên tôi với vẻ lo lắng.
À, sẽ không sao đâu. Nếu không đến, tôi sẽ cưỡng chế triệu hồi.
“Này, cậu kia! Câu đang làm gương mặt rất tà ác đấy!”
“Hửm? Không sao, không sao đâu.
Này, các em! Đừng lo lắng! Sẽ ổn cả thôi!”
Nếu họ không đến, tôi chỉ việc ‘gọi’ thôi.
Nếu là Tinh linh có ý chí, chúng ta sẽ nói chuyện, và nếu có thể, thì Tinh linh không có ý chí là tốt hơn cả.
Khi đó, họ sẽ tuân lời tôi mà không lưỡng lự gì.
“Nếu phải nói chuyện, thì tôi cũng sẽ đi cúng.”
“… À, cũng được thôi. Có bao nhiêu người đi cũng được thôi, nhưng lối đi khá hẹp đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tensei-shitara-slime-datta-ken-chuyen-sinh-thanh-slime/3460092/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.