Lục Triển Bách ngủ dậy đầu ong ong lên mắt đảo quanh chủ nhìn thấy mờ mờ ảo ảo. Đây là phòng cậu? Ai đã đưa cậu về?
Lục Triển Bách thở dài. Chắc anh trai đã đưa cậu về! Anh ấy à, uống mấy chai rượu cũng không say, con ngườu này chẳng nhẽ đã ' nhờn ' với rượu?
Từ cửa vang lên tuếng gõ, âm thanh của một cô gái hết sức đáng yêu!
- Anh ơi! Anh có sao không? Dù và chú đang ở dưới kia chờ anh đấy!
Tôn Noãn Tịch vốn không biết Lục Triển Bách hôm qua chơi bời với ' men rượu ' nên cứ tưởng Lục Triển Bách chỉ ngủ nướng!
- Ừm!
Giọng trầm lại! Chả nhẽ uống rượu mà cũng thay đổi giọng?
Bước vào làm vệ sinh cá nhân....
- Ba mẹ!
Lục Triển Bách đảo quanh, ừm đây chẳng phải là họp gia đình sao? Có cả anh hai nữa!
Chuyện này chính là nằm ngoài tầm dự đoán!
- Đêm qua con đi đâu?
- Đêm qua.... Con... Con ở nhà!
Tôn Noãn Tịch đứng hóng ở cửa. Đi đâu? Anh Triển Bách đều ở nhà mà!!!
- Con có thể lừa Lục lão già này nhưng không thể lừa lương tâm con! Nói! Đêm qua con đi đâu!
Lục Triết Sâm hằn giọng. Con trai ông có thể lừa được Tôn Noãn Tịch nhưng nếu lừa được ông, có phải quá non?
- Cha! Em ấy vẫn luôn ở nhà...
- Con đừng ngụy biện! Đêm qua chẳng phải con cũng đi sao? Mau ra đó nhận tội!
Lục Thất Minh đứng cạnh em trai! Thồi thì chết cũng chung đất mà!
- Nói mau! Đêm qua 2 đứa đi đâu?
- Chúng con....
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-soi-hao-sac-tranh-xa-toi-ra/758542/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.