Trời bắt đầu chuyển đêm, dù ngày nắng tới đâu đêm về vẫn có chút lạnh lẽo. Đặc biệt chính là lạnh lẽo, cô đơn trong tâm tràng trai trẻ đa tình ngâm mình trong " bể khổ "....
Lục Triển Bách bây giờ cũng chẳng hiểu bản thân mình làm gì huống chi ngay cả anh trai!
Cậu! Cậu không biết mình đã trở thành một con 'sâu ' rượu từ lúc nào nữa rồi?!
Lục Triển Bách lạnh lẽo ngồi uống hết lon này đến lon kia. Tửu lượng của cậu hóa ra rất cao nha!!!
Gió thổi rít lên một hồi, bên sảnh có một thanh niên bắt đầu chao đảo
Khóc....
Bên trong lại có tiếng bước chân....
- Có phải Lôi Tử Cách và Tề Tử Ân đã dạy hư em rồi không?
Trong màn hơi men, Lục Triển Bách vẫn còn có chút ý thức...
- Họ chưa dạy em cái gì cả. Họ không ' ô nhiễm ' em!
- Rất tốt!
Lục Thất Minh nửa đêm nửa hôm thức dậy đã là một thói quen! Nên việc tỉnh dậy bên giường không có thằng em thì lật đật đi tìm...
- Có phải có chuyện gì vướng bận hay sao mà dùng bia rượu giải sầu?!
Lục Triển Bách dù thế nào vẫn chung thủy với tính cách của mình. Nở một nụ cười mỉa mai. Chính là mỉa mai cuộc đời này, tại sao lại cho cậu một cuộc đời mọi thứ đều biết duy chỉ một chuyện không biết. Cũng như trên vạn người dưới một người vậy!
- Muốn uống rượu thì phải ra quán! Đi thôi!
Lục Thất Minh cất bước đi đến quán phía trước...
- Đại ca, anh là con ngoan trò giỏi nơi này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-soi-hao-sac-tranh-xa-toi-ra/758541/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.