Edit: Tnhii
Beta: Mày là bố tao
Ngõ vắng, nắng như thiêu đốt.
Phương Dữ Hoài vừa mới bước vào, đã bị người ta chặn lại.
Chàng vừa mới cãi nhau với bạn gái, lúc này đã thay đổi biểu cảm: "Đủ chưa? Cô ấy không làm gì thương thiên hại lý".
Phương Dữ Hoài nhìn người trước mặt, nói ra hai từ: "Lắm mồm".
"Anh muốn làm gì?"
"Kiểm soát tốt bản thân mình đi."
"..."
Nghĩ đến dáng vẻ vừa rồi của bạn gái mình, quả thật có chút gây khó chịu cho người khác, chàng trai hạ giọng, xin lỗi: "Lúc nãy là lỗi của tôi, không nên nhìn chằm chằm người phụ nữ kia, nếu cô ấy không bị tổn thương gì, mong anh tiếp nhận lời xin lỗi của tôi".
Chàng trai nói một lúc, nhìn người trước mặt không có phản ứng gi, chỉ chậm rãi lấy ra một dao gọt hoa quả từ trên người, trượt từ từ trên áo khoác màu đen.
Ánh mặt trời phản chiếu ánh sáng vàng, bằng cách nào đó làm cho chàng trai nghĩ đến điển cố của một sát thủ trong giới của mình: một số người giết người như giết lợn, một số người giết người như cắt trái cây, không phải là cắt trái cây trong thực tế... Mà là trong trò chơi.
"Rất xin lỗi", chàng lập tức xin lỗi, "tôi lấy một thông tin đổi với anh, anh buông tha cho bạn gái tôi".
Phương Dữ Hoài bỗng nhướng mày.
"Hôm nay tôi nhìn chằm chằm vào cô ấy, không phải vì cô ấy xinh đẹp thế nào", chàng trai dừng lại, nói, "tôi đã từng thấy cô ấy trong ảnh".
Động tác trượt dao của Phương Dữ Hoài dừng lại, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-sat-thu-nay-bi-tam-than/270950/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.