Edit: Tnhii
Beta: Mày là bố tao
Trì Gia mới mở điện thoại ra, nghe thấy tiếng chuông gió treo trên cửa liền biết...
Anh chàng kia lại đến rồi.
Chín giờ mỗi sáng, ngày nào cũng vậy.
Đến liền mua một ly sữa đậu nành rồi ngồi ở chỗ dành cho khách ăn mì ăn liền.
Cô nhìn thấy mấy người ăn mì ăn liền nhưng không có chỗ ngồi đứng ở xa xa trừng mắt nhìn anh một lúc lâu, sau đó tức giận rời đi.
Tâm trạng của cô không nói nên lời khi xem vở kịch, thậm chí cảm thấy có chút buồn cười.
Có chút tò mò với khuôn mặt ở dưới cặp kính râm kia.
Lúc này cửa hàng tiện lợi nhập hàng, đẩy đống hàng cao như núi, qua lại bên cạnh anh.
Phương Dữ Hoài vắt chân, nhìn bóng người qua cửa kính.
Nhìn cô nâng chai dầu đậu phộng lên, nhón mũi chân, muốn đặt nó ở tầng trên cùng của giá đồ.
Không biết lượng sức mình, Phương Dữ Hoài thầm nghĩ.
Anh ung dung đứng lên, chậm rãi đến bên cạnh cô, giơ tay đẩy thùng dầu lên.
Trì Gia sững sờ.
Sau đó, người đàn ông cúi xuống và lần lượt đặt các vật nặng vào vị trí của nó.
Cuối cùng cầm mấy món đồ chơi cực kỳ không thích hợp với anh, hỏi: "Cái này để ở đâu?".
Trì Gia vội vàng nói: "Để tôi làm cho".
Phương Dữ Hoài: "Hôm nay tôi mua một cây kem thì có được tặng đồ chơi không?".
Trì Gia lại sửng sốt, một lúc sau mới nhớ tới đứa bé mấy ngày trước, nhếch môi nở nụ cười: "Không tặng".
"Sao lại không tặng? Phân biệt đối xử à?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-sat-thu-nay-bi-tam-than/270949/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.