"Thì là nói cho anh biết em có nhiệm vụ phải rời đi một thời gian, có lẽ hơi lâu... Em nghĩ sau khi hoàn thành nhiệm vụ đó thì sẽ tìm một nơi để sinh con rồi sau đó nói với anh... Lan Lan đến quá đột ngột, căn bản em không chuẩn bị sẵn sàng, càng không biết nên nói cho anh như thế nào, giải thích như thế nào vì sao em có thể mang thai con bé..." Thanh Huyền càng nhỏ giọng.
"Ai biết sau khi trở về anh trực tiếp không để ý đến em, lúc ấy quan hệ giữa hai tổ chức chúng ta còn căng thẳng, em vẫn luôn muốn tìm cơ hội nói với anh, nhưng lại không dám ở trước mặt tổ chức, sợ ảnh hưởng đến anh, anh lại không muốn nói chuyện với em nên em nghĩ có thể là do em rời đi quá lâu nên anh giận rồi, phải dỗ anh. Nhưng đến cả cơ hội dỗ dành anh cũng không cho em..."
"Anh không cho em cơ hội sao? Em biến mất mà không nói một lời, em để anh nghĩ ra sao? Nhìn như nào cũng là anh bị anh bỏ rơi không phải à? Con mẹ nó anh chưa từng từ bỏ ý định, muốn tìm em kiếm một lời giải thích, vì tìm em mà thậm chí còn xông vào Toàn Cơ..."
"Anh không sao chứ?" Thanh Huyền bị dọa đến mức không chịu nổi, hoảng hốt đi sờ khắp người Sở Tẫn.
"Là mấy vết thương nhỏ thôi, sớm đã khỏi rồi." Sở Tẫn tránh nặng tìm nhẹ lướt qua vấn đề của Thanh Huyền, "Lúc ấy anh cũng không tìm được em, tổ chức em nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-linh-gac-kia-han-vua-soai-vua-a/2803221/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.