Cứ như thế cho đến tối, mọi sự ngượng ngùng vẫn còn đó. Cô bước vào phòng cúi gằm mặt xuống đất. Cô chỉ ước gì có thể giấu mặt đi.
- Em mang cơm đến đây. - Cô đặt cơm lên bàn kế giường anh.
Anh thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.
- Ờm cảm ơn.
- Cái đó.. chuyện hồi trưa... - Cô có vẻ khá lúng túng với chuyện này. - Em xin lỗi... - Cô cúi người 90 độ không dám nhìn mặt anh.
- Không có gì! Sao phải xin lỗi.Chỉ là vô tình thôi. À anh cũng xin lỗi - Anh rõ ràng cũng rất bình tĩnh nhưng thấy cô xin lỗi anh trở nên lúng túng hơn thì phải.
Anh không hề nghĩ cô lại lúng túng với chuyện này như thế. Anh chỉ nghĩ con gái chỉ cho qua là xong. Nhưng có vẻ anh đã nghĩ sai về cô. Cô khá nhạy cảm về những chuyện này. Nhưng tại sao cô lại như thế. Rõ ràng lần đó cô không để tâm lắm đến nụ hôn với Khiết An. Rõ ràng cô chỉ nghĩ nó có một vài lần, tại sao cô lại suy nghĩ về nụ hôn này với anh như thế.
Cô chưa bao giờ tự hỏi hay chưa bao giờ tìm hiểu hôn như thế nào? Cô cũng không hề biết nụ hôn có ý nghĩa quan trọng đến mức nào. Cô cũng chưa từng có bạn trai, chưa từng được tỏ tình, cũng chưa từng lọt vào lưới tình của bất cứ ai. Những điều lãng mạn đó với cô quá lạ lẫm. Cô chưa từng để ý quá tiểu tiết. Cô cũng không mấy quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-kia-toi-yeu-anh-duoc-chu/3034061/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.