Anh cũng chả khác cô là mấy cứ đặt những câu hỏi trinh thám, hỏi thăm phong thư.
Sau một hồi im lặng, thì trời đã về chiều. Tuy rằng anh chỉ bị trật chân nhưng bà phu nhân không cho anh về nhà. Bà nói rằng :" Khi nào chân con khỏi thì mới được xuất viện. Nhỡ đâu có thương tích hay di chứng gì thì sao?"
Bà phu nhân quá lo xa, nhưng lo cũng đúng thôi, bà xem anh như con trong nhà. Lỡ mà anh có mệnh hệ gì thì bà biết làm sao? Cái nhà này biết làm sao nhìn mặt Dương gia đây. Nghĩ cũng đúng con trai bà với anh cũng là bạn thân từ thuở nhỏ. Cho dù không muốn gặp cũng sẽ gặp, gặp nhiều biết nhiều đồng thời tình cảm cũng sẽ tăng thôi.
Anh cũng chả khác cô là mấy cứ đặt những câu hỏi trinh thám, hỏi thăm phong thư.
Sau một hồi im lặng, thì trời đã về chiều. Tuy rằng anh chỉ bị trật chân nhưng bà phu nhân không cho anh về nhà. Bà nói rằng :" Khi nào chân con khỏi thì mới được xuất viện. Nhỡ đâu có thương tích hay di chứng gì thì sao?"
Bà phu nhân quá lo xa, nhưng lo cũng đúng thôi, bà xem anh như con trong nhà. Lỡ mà anh có mệnh hệ gì thì bà biết làm sao? Cái nhà này biết làm sao nhìn mặt Dương gia đây. Nghĩ cũng đúng con trai bà với anh cũng là bạn thân từ thuở nhỏ. Cho dù không muốn gặp cũng sẽ gặp, gặp nhiều biết nhiều đồng thời tình cảm cũng sẽ tăng thôi.
Trong bất giác anh nhìn qua cửa sổ, thấy được phong cảnh hôm nay.
- Anh muốn đi dạo. - Anh nhìn ngoài cửa sổ mà nói.
- Hả? À vâng để em lấy xe lăn. - Cô nói rồi chạy đi lấy xe.
Cô đỡ anh dậy ngồi vào xe rồi đẩy anh đi. Thật ra anh cũng có thể dùng nạng gỗ tự đi nhưng mà do vài người nào đó lo lắng quá thôi.
- Cẩn thận! - Cô đưa lời nhắc nhở.
Đi xuống dưới khu vực đi dạo. Thật vắng vẻ cũng thật yên bình. Chưa có ai ở đây cả, chỉ có cô và anh. Cô đẩy xe anh nhìn ngắm.
- Nơi này khá giống... - Cô mở lời nói.
- Đúng giống thật. - Anh và cô như vẻ rất hiểu ý nhau. Cô chỉ mới nói anh đã hiểu ngay.
Nơi này khá giống nơi khi xưa họ chơi đùa bên nhau. Cái nơi mà tuổi nhỏ chạy đuổi bắt hay là kết hôn giả. Lễ đường của tụi nhỏ thật là đơn sơ và cũng thật là thú vị. Không lộng lẫy, không xa hoa, và cũng không có ý nghĩa nhưng lại rất vui, rất hạnh phúc. Hạnh phúc của những tiếng cười lạc quan, vô tư , không lo nghĩ.
- Em còn nhớ khi ấy em nói với anh câu gì không? - Anh mỉm cười và hỏi.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]