Người ta có câu: Oan gia ngõ hẹp , họ chính là oan gia của nhau.
Sao đi đâu cũng gặp tên này thế này. Tiền... tiền mình nợ hắn chưa giải quyết xong. Nói đúng ra 1 đồng mình cũng chưa trả cho hắn. - Cô nàng sợ hãi suy nghĩ.
Con nhỏ này, sao hôm nay xinh thế nhỉ? Tim mình bị điên à... đập cái gì cơ chứ. - Cậu ta đỏ mặt nhưng vẫn không để lộ sơ hở.
*( này chàng trai trẻ, tim chàng... không đập... ừ thì chắc chàng còn nằm ở đây ngắm gái xinh nhỉ?)*
- Cô... cô sao lại ở đây? - Cậu ta chỉ lên chỉ xuống. Mới nhớ đến vấn đề chính.
- Còn anh... anh biết đây là đâu không mà lại ở đây? - Cô khoanh hai tay trước ngực, cho vẻ ta đây là chủ nhân căn biệt thự này.
- Nếu như tôi nói tôi là ăn trộm, cô có tin hay không? - Cậu ta nhìn cô vẻ hách dịch. Thật muốn đá hắn ta ra ngoài. - Còn cô?
- Nếu như tôi nói tôi là người quen của chủ căn biệt thự này anh tin không? - Cô trừng mắt nhìn cậu ta
*Phut* * haha haha*
- Có chết tôi cũng không tin đấy? - Cậu ta cười lớn.
- Vậy có chết tôi cũng không tin anh là kẻ trộm. - Cậu ta đứng dưa vào tường nói.
- Nhưng tôi lại chính là kẻ trộm đấy, cô không nhớ tại sao tôi có nhiều tiền để mua chiếc xe đó à. Là tôi lấy ở đây đấy. - Cậu ta đến chỗ cô cúi sát khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-kia-toi-yeu-anh-duoc-chu/3034021/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.