- À... thôi mọi người cùng vào nhà thôi. Bữa tiệc cũng đã chuẩn bị xong rồi. - Bà phu nhân nói. Bà bước tới khoác lấy tay cô dẫn vào mỉm cười.
- Nào chúng ta vào rồi nói. - Lão Hạ mỉm cười nói.
1 căn phòng lớn trang trí lộng lẫy, ánh sáng chói lóa. Từ khi nào cô được thấy lại cảnh tượng chói lóa này. Thật sự là quá lớn, quá đẹp rồi. Thế cơ mà trên căn phòng kia tại sao lại ồn ào như thế. Tiếng cãi nhau không người nghỉ.
- Dì An? - Bà phu nhân khuôn mặt kiềm chế tức giận nhìn xuống đất.
- Thưa bà chủ, cậu chủ với cô chủ lại cãi nhau nữa rồi ạ.- Dì An không biết nói sao cho Bà phu nhân hả giận khuôn mặt đầy lo âu cho số phận của cô cậu chủ.
Haizzz, 2 anh em nhà này quá sức tưởng tượng, không ngờ, không ngờ. Mà hình như trước đây ngoài anh Tiểu Kỳ ra, mình chưa gặp anh em nhà này thì phải? - Cô nàng nhìn lên cầu thang nghĩ ngợi không ngừng.
- Haizz thật ngại quá, mấy đứa con nhà ta không được ngoan như con. - Lão Hạ ngại ngùng nói.
- Không sao, như vậy nhà mới vui chứ? - Cô nàng ngại ngùng trước lời khen của ông.
Bà phu nhân dẫn cô xuống rồi ra nói nhỏ với Dì An cái gì đó. Họ trò chuyện với nhau rất vui vẻ như người 1 nhà vậy?
- Ta không biết khi xưa con có nghe cha con kể hay không nhưng khi xưa cha con là ân nhân của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-kia-toi-yeu-anh-duoc-chu/3034017/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.