- Nhưng... nhưng... cháu... - Cô chỉ tay huơ huơ phía sau lưng .
- Haizz... không nhưng nhị gì hết, cháu vào đây ngồi đi. - Bà chủ kéo cô vào sofa ngồi. Ngước mặt lên gọi lớn - Bảo Bối, con xuống đây đi. Nhanh lên mẹ cho con ngắm mĩ nữ. - Lời bà nói khiến cô trợn tròn con mắt lên nhìn.
- What?! Bảo bối?! Bao nhiêu tuổi rồi nhỉ? Mĩ nữ?! Là nói mình sao? Không phải chứ, sở khanh à. - Hàng loạt câu hỏi hiện trong đẩu chỉ qua câu nói của bà chủ thật là...
*(tỷ tỷ người phiêu xa thế!)*
Từ tầng trên cầu thang dần dần 1 đôi chân dài thon gọn bước xuống. Anh chàng này đi xuống cầu thang đối với cô là 1 bộ phim slow motion. Từ chân lên đến cổ thật là đốn tim con người ta, tuy là mặc đồ ở nhà thoải mái nhưng cũng đừng làm mất máu vậy được không? Còn khuôn mặt thì...
Đầu tóc bù xù, 1 tay gãi sau gáy, 1 tay che miệng ngáp lên ngáp xuống. Nhưng giọng nói quá đổi ấm rồi:
- Mẹ! Con nay đã 19 tuổi rồi được không? Mẹ đừng gọi con là Bảo Bối nữa. Con chịu 19 năm rồi nhưng giờ con không chịu nghe nữa đâu à. Con tên à Gia Khải mà. Triết Gia Khải là tên con được không? Con xin mẹ đấy tha cho con đi. - Anh bước xuống với vẻ mệt mỏi đầy người.
Cô đứng dậy cúi chào anh.
- Chào anh, em là Khả Vi. Lần đầu gặp rất hân hạnh.
- Ukm, chào em. Ở đây em không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-kia-toi-yeu-anh-duoc-chu/3033991/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.