- Tư Không trở về nghỉ ngơi đi, vất vả khanh rồi.
Dạ Tư Không mang theo suy yếu chống đỡ đứng dậy:
- Tạ Thánh Nhân, lão thần cáo lui.
- Tiễn Tư Không.
Chờ sau khi Dạ Tư Không rời đi, Trưởng Tôn Ngự mới nhíu chặt lông mày, tự hỏi đủ loại vấn đề, gần đây Thái Kinh quá không yên bình rồi.
Đến cùng là vì cái gì?
Dạ Minh?
Nhưng làm sao cảm giác hiện tại biến thành Dạ Côn rồi?
Trưởng Tôn Ngự lau trán.
- Thánh Nhân có chỗ nào không thoải mái sao?
Chỉ thấy Đồng Doanh Doanh bưng một chén canh nóng hổi chậm rãi tới.
Thấy Đồng Doanh Doanh tới, Trưởng Tôn Ngự hơi nở một nụ cười:
- Ái phi tới, bản hoàng sao có thể không thoải mái, một đêm không ngủ đều được.
Cung nữ xung quanh nghe xong hơi hơi đỏ mặt cúi đầu, Đồng Doanh Doanh cũng là một mặt thẹn thùng:
- Nếu muốn một đêm không ngủ, Thánh Nhân phải uống xong chén canh này mới được.
- Ái phi đây là đang nghi vấn thực lực bản hoàng sao?
- Thánh Nhân.
- Ha ha ha, ái phi có lòng.
Trưởng Tôn Ngự nhẹ nói ra, nhấp một miếng.
- Thánh Nhân, ra ngoài đi dạo hít thở không khí một chút đi.
- Nếu ái phi đã có nhã hứng như thế, vậy đi thôi.
Trong lòng Đồng Doanh Doanh vui vẻ, có thể trong lúc Thánh Nhân bận rộn gọi động, toàn bộ hậu cung cũng chỉ có mình mà thôi, ngay cả thánh hậu đều không thể làm được.
An Khang châu, Học Viện Vô Hư.
- Các ngươi xem Côn ca, mấy ngày nay đều u buồn.
Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-dau-troc-nay-rat-nguy-hiem/4060410/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.