Thương Minh nghe thế thì lập tức cảm thấy xấu hổ vô cùng, thế mà bị một người không rõ lai lịch đùa bỡn.
- Thánh Nhân, xin hãy cho thần thêm chút thời gian, thần nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của người.
Thương Minh trầm giọng quát, nhiều năm như thế, chỉ có người này thoát khỏi bàn tay của mình, đây là một loại khiêu khích, khiêu khích uy nghiêm của Thiên La Viện
Vì thế phải dùng máu để rửa sạch sỉ nhục này.
Trưởng Tôn Ngự hơi hơi ngửa đầu, thấp giọng nói ra:
- Chuyện này ảnh hưởng rất ác liệt đến Thái Kinh, nhất định phải sớm giải quyết, thế nhưng hiện tại ngươi cần đến chủ trì sự tình Kiếm Trủng, sau khi xử lý tốt chuyện Kiếm Trủng, liền toàn lực truy bắt người này, sống phải thấy người, chết phải thấy xác
- Thánh Nhân, thần sẽ phái người đi tới Kiếm Trủng
Thương Minh còn chưa nói hết lời, Trưởng Tôn Ngự lại nhấn mạnh một câu:
- Không, lần Kiếm Trủng này, ngươi phải đích thân chủ trì.
Thương Minh nghe xong liền biết sự tình không phải đơn giản như vậy, cung kính dò hỏi:
- Thánh Nhân, có phải Kiếm Trủng có biến không?
- Kiếm Trủng chính là bảo địa Thái Kinh ta, thế lực xung quanh nhìn trộm đã lâu, lần Kiếm Trủng mở ra này, ta cảm giác sẽ không đơn giản như vậy, gần đây phát sinh quá nhiều chuyện, bản hoàng không thể không phòng.
Trưởng Tôn Ngự tâm tư kín đáo, có trực giác phòng ngừa chu đáo, huống hồ lần này còn liên lụy đến Kiếm Trủng, đây chính là căn cơ của Thái Kinh, không thể xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-dau-troc-nay-rat-nguy-hiem/4060409/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.