Trưởng Tôn Ngự vỗ vỗ tay của nữ nhi:
- Nhị Nhị, phụ hoàng không có gì có thể cho con, con hãy nhận lấy vật này đi.
Chỉ thấy Trưởng Tôn Ngự lấy ra một cái hộp đẹp đẽ, mở ra xem, bên trong là một cái vòng tay màu bạc, chế tác tinh xảo, bên trong xa hoa mang theo điệu thấp.
Trưởng Tôn Ngự tự mình đeo cho nữ nhi, từ tốn nói:
- Nhị Nhị, đây là một thanh Thần Kiếm, nếu như gặp nguy hiểm, liền dùng.
Cho dù Trưởng Tôn Nhị bình tĩnh thế nào, lúc nghe phụ hoàng nói thế, cả người đều cứng đờ.
Thần Kiếm!
Phụ hoàng cũng có Thần Kiếm?!
- Phụ hoàng, nữ nhi không muốn.
- Nghe lời, nghe lời, phụ hoàng còn có.
Trưởng Tôn Ngự khẽ cười nói, vỗ vỗ đầu nữ nhi, rất là yêu chiều.
Nhìn xem khuôn mặt kinh ngạc của nữ nhi, Trưởng Tôn Ngự nhẹ nói ra:
- Thái Kinh hoàng triều bắt đầu từ Nguyên Tôn Kiếm Đế, trải qua năm đời, đồ vật tích lũy Nhị Nhị con vẫn không ngờ được đâu, Thần Kiếm cũng có hai thanh, thanh này giao cho Nhị Nhị con.
- Phụ hoàng, nữ nhi không rõ...
- Có phải cảm thấy vì sao phụ hoàng lại cảnh giác một nhà Dạ Minh như vậy? Rõ ràng có Thần Kiếm còn như thế?
Trưởng Tôn Nhị nhẹ gật đầu, tuy nàng thông minh nhưng hiện tại cũng không nghĩ ra.
- Đông Môn Mộng là người của Kiếm Sơn.
Nghe thấy hai chữ Kiếm Sơn này, Trưởng Tôn Nhị như sấm sét giữa trời quang, đầu một mảnh trống không.
Không nghĩ tới truyền thuyết là có thật, khó trách phụ hoàng cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-dau-troc-nay-rat-nguy-hiem/4060382/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.