Dạ Tư Niên đột nhiên lắc đầu:
- Mẫu thân, con cảm thấy người đã quá coi trọng Dạ Côn rồi, có lẽ đây đều là Dạ Minh dạy.
- Có lẽ thế, nhìn Thái Kinh bên kia lựa chọn ra sao đã.
Một bên khác, Dạ Côn lôi kéo thê tử vào trong phòng.
Dạ Tần nhìn đại ca gấp gáp như vậy, có lẽ là có chuyện gì phải thương lượng đi.
Nguyên Chẩn và Phong Điền cũng cảm thấy là như vậy, Côn ca thành thật như thế, làm sao có thể làm ra chuyện hoang đường như vậy.
Dạ Côn đóng cửa lại.
Nhan Mộ Nhi cùng Diệp Ly một mặt thẹn thùng, chẳng lẽ phu quân đã khai khiếu, vẫn là không nên cao hứng quá sớm.
- Mộ Nhi, Ly Nhi, có phải các nàng có chuyện gì giấu ta hay không?
Dạ Côn nghiêm túc hỏi, loại chuyện này mình nhất định phải biết, toàn bộ quá trình, sau đó mới có đối sách.
Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi giật mình, không phải chứ, bị phát hiện rồi?
- Có phải các nàng giết bọn họ không? Sau đó cố ý như thế này?
Dù sao trước đó Nhan Mộ Nhi làm chuyện như thế, Dạ Côn không thể không nghĩ như vậy.
Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi yêu kiều hừ một tiếng, quay đầu không nhìn Côn ca, thế mà không tin tưởng chúng ta.
- Mau nói a.
- Chúng ta đều là nữ tử yếu nhược, làm sao có thể giết bọn họ được.
Diệp Ly vểnh cái miệng nhỏ nhắn lên nói ra.
- Đúng đấy, phu quân ngươi lại còn nói, chúng ta không vui.
- Thật không phải là các nàng?
Dạ Côn biểu thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-dau-troc-nay-rat-nguy-hiem/4060381/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.