- Hiện tại kết luận còn sớm, mọi chuyện đều phải lấy chứng cứ ra nói.
Đạo Đức Tử nhẹ nói ra.
- Ta sẽ báo cáo toàn bộ sự việc cho Thánh Nhân.
- Đó là chức trách của ngươi.
Thương Minh cũng không có cách với Đạo Đức Tử, quay người liền rời đi, Trương Cẩn cũng không có lưu lại, đi theo rời đi, lưu lại một mình Đạo Đức Tử.
Đạo Đức Tử chờ đợi rất lâu mới rời đi, cuối cùng phong ấn miệng giếng lại, miễn có người phá hư, hậu quả khó mà lường được.
Mà ở trong một ngõ nhỏ hắc ám Bình Khang Phường, đột nhiên tuôn ra rất nhiều tiểu côn trùng, dần dần hóa thành hình người, biến thành Thực Cốt.
- Côn ca, thiếu niên thú vị, ngày sau chúng ta sẽ còn gặp lại.
Thực Cốt lập tức hóa thành một sợi khói đen, bay ra khỏi An Khang châu.
Tại cảng phi thuyền bên cạnh An Khang châu, một vị nam tử ngồi trên boong thuyền, nhìn khói đen rời đi, thở thật dài một hơi.
- Công tử, cửu hoàng tử cầu kiến.
- Ừm, bảo y nhìn cả nhà Dạ Minh cẩn thận, ta cần phải đến Thái Kinh một chuyến.
- Vâng, công tử.
Lúc bóng đêm rút đi, An Khang châu nghênh đón một ngày mới, An Khang châu sắp vào đông nên không khó có chút mát mẻ, không khí vẫn náo nhiệt như vậy, tất cả mọi người đang bàn luận chuyện Hỏa Long hàng thế ngày hôm qua, án mạng nhà Đô Úy đều bị mai một.
Lúc này Dạ Côn đang ôm thê tử ngủ ngon, bắt đầu đông ôm thê tử đi ngủ, đúng là quá đẹp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-dau-troc-nay-rat-nguy-hiem/4060342/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.