Ngày hôm sau, Từ Dịch Nhiên vừa trông thấy Lục Nhất Minh liền hỏi về vụ vở kịch.
“Ừ, không sai biệt lắm, đêm nay có thể phát rồi. Em gái tuyên truyền đang làm số hiệu.”
“Không phải chứ, nhanh như vậy …… Đừng có lại vì đẩy nhanh tốc độ mà làm gấp rút để người ta mắng chửi nha.”
“Cái mồm quạ của ông !! Âm thô của ông giao xong liền bắt đầu làm, mà âm thô của các CV khác đều vẫn còn, tôi trực tiếp dùng luôn. Lần này cực nhọc cho học đệ kia rồi.” Mỗi lần Lục Nhất Minh nhắc đến Trình Dục lại tận lực hướng đến cho Từ Dịch Nhiên, mà mỗi lần như thế Từ Dịch Nhiên đều làm như không thấy. Lục Nhất Minh thấy Từ Dịch Nhiên mỗi lần đều trốn tránh rốt cuộc nhịn không được, “Họ Từ kia, Tôi nói ông !! Sao không cùng hắn tiến tới thử xem hả ?”
“Ông nói hắn yêu thầm tôi suốt hai năm, suốt hai năm trời, tôi với hắn có khả năng sao ? Ông cho dù là vội vã đem tôi đẩy đi cũng không thể không đau lòng cho học đệ của ông chứ .”
“Vậy ông đừng đùa, nghiêm túc một chút a. Hắn thực là một người tốt.”
“Tôi cùng không nói hắn không tốt, tôi đây không phải là không muốn làm chậm trễ hắn sao. Được rồi, Tôi không nói lung tung nữa. Ông cũng nhằm lúc Đỗ Dĩnh Phàm không có nhà theo tôi đi, nhanh lên một chút, ngẫm lại tôi cũng chưa ăn trưa.”
“Tôi đây là không nỡ nhìn ông lẻ loi, nghĩ muốn tìm cho ông một chốn đi về, ông lại còn không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-cua-ta-rat-hai-hoa/1401770/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.