Thế nhưng anh nào có nhận ra tấm lòng của cô.
Thừa Lâm nghĩ cô chỉ trêu đùa mình như những lần trước. Đứng giữa đám đông, Tuệ Anh cầm bó hoa hồng đỏ tươi được bó lại rất đẹp. Trên người mặc chiếc váy xoè màu trắng. Trông cô thật xinh đẹp.
"Thừa Lâm, tớ thích cậu!" Tuệ Anh giơ bó hoa ra trước mặt anh.
"Đồng ý đi....đồng ý...." Đám đông xung quanh cổ vũ cô.
"Cậu đùa tôi đấy à?" Thừa Lâm cười cợt, anh trông cô thật buồn cười.
"Này! Trả lời đi chứ?" Tuệ Anh ngại ngùng đỏ mặt khi tỏ tình anh nhưng nhìn thái độ giễu cợt của anh làm cô phát cáu lên.
" Không đời nào! Tôi sẽ không hẹn hò với loại con gái xấu tính như cậu đâu." Thừa Lâm bị cô bám như cái đuôi cả tháng nay bực mình nói rồi bước vào xe chạy đi mất.
Đám đông liền tản hết ra. Cứ tưởng được chứng kiến một màn tỏ tình có hậu, ai ngờ...
Tuệ Anh ném bó hoa vào thùng rác rồi ngồi trong xe khóc lớn. Cô không ngờ tỏ tình lại khó tới như vậy.
Cô nhốt mình trong nhà cả mấy ngày trời. Sau khi gọi điện cho Giai Ninh và tường thuật lại thì Giai Ninh đã khuyên cô ra ngoài ăn chơi cho bõ tức.
Đó cũng là cuộc ăn chơi định mệnh dẫn cô vào đời.
"Cậu lên xe đi rồi chúng ta nói chuyện." Thừa Lâm nhét cô vào ghế phụ rồi vòng qua ghế lái.
"Dừng lạiii..." xe chạy được 20 phút thì Tuệ Anh bắt Thừa Lâm dừng xe tấp vào ven đường.
"Cậu bị điên à!" Thừa Lâm bất ngờ trước hành động giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-chet-bam-nha-anh/478369/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.