"Con làm sao vậy? Con khóc sao?" đầu điện thoại bên kia vang lên tiếng của bà nội.
"Không có, con chỉ là nhớ nội thôi! Ông đang ở chỗ con nên nội đừng lo " Giai Ninh cố giấu đi nước mắt.
Cô không muốn để bà biết vụ tai nạn của ông được. Nếu để bà biết bà sẽ rất sốc và lên cơn bệnh. Cô không muốn thế.
"Cảm ơn cô đã giúp ông tôi." Giai Ninh quay sang cảm ơn cô gái kia.
"Không có gì, là chuyện nên làm thôi. Nếu có chuyện gì cứ tới tiệm gà SuSu nếu giúp được tôi sẽ giúp." cô gái nói
"Cô tên là gì?" Giai Ninh hỏi vì muốn lúc nào đó sẽ cảm tạ cô sau.
"Tôi tên Hà Ánh Minh. Tôi còn có chuyện gấp gặp lại sau nha." cô gái tạm biệt cô rồi chạy về hướng thang máy.
' Uớc gì anh ấy có thể đối xử với mình tốt như cô ấy' Giai Ninh tiếc nuối.
Đứng trước cửa phòng bệnh cô do dự bước vào. Ông nội nằm trên giường xung quanh người cuốn đầy những băng gạc trắng cùng với dây ống thở, ống truyền dịch.
"Ông à, con phải làm sao đây...hức..hức" Giai Ninh ngồi bên cạnh giường bệnh mà oà khóc.
Ông bà là người thân còn lại duy nhất của cô nên cô rất trân trọng họ. Vậy mà giờ đây cô còn chưa báo hiếu với ông bà mà ông đã thành ra như này.
Cô khóc mà ngủ quên lúc nào không hay. Lúc tỉnh dậy đã là 6 giờ tối.
Cô mệt mỏi vào phòng vệ sinh rửa mặt cho tỉnh táo đôi chút. Cô phải chăm lo cho ông và đòi lại cty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-chet-bam-nha-anh/478368/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.