"Dễ chịu thật!" Giai Ninh sau khi làm việc xong thì bước trở lại căn nhà.
"Hức...tôi không cố ý mà..hức". Tiểu Nhi khóc nức nở.
"Mày còn dám nói à? Mày biết chiếc váy này bao nhiêu tiền không? Mày có tin tao bảo anh Phong đuổi việc mày không?" Mẫn Hoa đứng chỉ tay mắng chửi Tiểu Nhi.
"Tôi...tôi không cố ý mà." Tiểu Nhi vừa khóc vừa nói
"Chát"
"Câm miệng" Mẫn Hoa giơ tay tát vào mặt Tiểu Nhi.
"Chát"." Cô mới là người phải câm miệng vào" Giai Ninh tiến tới tát cho ả ta một phát ngã ra sàn nhà.
"Á...sao cô dám đánh tôi?" Mẫn Hoa nằm dưới sàn nhà kêu gào như một bà điên vậy.
Mẫn Hoa vùng người đứng dậy định đánh trả lại Giai Ninh thì bị cô kéo tóc ngược ra phía sau làm ả ngã ra.
"Cô có tin tôi khâu miệng của cô lại luôn không?" Giai Ninh tiến lại định giơ tay ra đấm vào mặt ả.
"Đủ rồi đấy!" Việt Phong về tới nhà đã nghe thấy tiếng ồn ào từ bên ngoài.
"Anh Phong, cô ta dám đánh em, hức..." Mẫn Hoa bò lồm cồm bám vào chân Việt Phong, đầu tóc thì rũ rượi nhìn không ra người.
"Tất cả giải tán đi". Việt Phong nói rồi gọi người đỡ Mẫn Hoa về phòng.
"Tiểu Nhi! Em không sao chứ?" Giai Ninh vội đỡ cô bé dậy đưa về phòng. Ra ngoài lấy đá chườm thì gặp Việt Phong đang ngồi đó.
Cô định mặc kệ anh, lấy xong định quay vào thì bị anh giữ tay lại.
"Thả em ra!" Giai Ninh nói với giọng hờn dỗi xen lẫn tức giận.
"Em còn dám nói sao? Gây chuyện rồi định bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-chet-bam-nha-anh/478362/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.