Việt Phong đã thức dậy từ lâu nhưng vẫn để cô gối đầu trên tay mình ngủ. Thấy cô nheo mắt vì ánh nắng rọi vào anh đưa tay che ánh nắng.
Nhìn họ thật hạnh phúc.
"Um..." Giai Ninh xoay lật người vươn vai, ngáp ngắn ngáp dài.
"Dậy thôi bé cưng."
"Hả?" Giai Ninh giật mình mở choàng mắt ra, đập vào mắt cô là khuôn mặt của Việt Phong đang tươi cười.
"Sao...sao...um..." Giai Ninh định hỏi thì bất ngờ Việt Phong cúi xuống hôn lên môi khiến cô tròn mắt ngơ ngác.
"Mau xuống ăn sáng rồi anh sẽ đưa em đi làm." Việt Phong bế ngang cô vào vệ sinh cá nhân.
Anh không để cô tự đánh răng mà phải dùng chính tay mình làm.
"Đừng...em tự thay được!" Giai Ninh túm lại phần váy khi Việt Phong giữ vào và định thay cho cô.
"Trên người em có chỗ nào mà anh chưa nhìn thấy sao?" Việt Phong kéo cô lại gần mình rồi đưa tay gỡ từng cúc áo ra.
Cả thân thể trắng hồng hiện ra. Cô ngại ngùng đưa tay che mặt lại.
"Em cứ như này thì làm sao anh chịu được, hửm?" Việt Phong vừa nói vừa đưa tay vỗ nhẹ vào mông cô.
"A, đau em." Giai Ninh đánh lên vai anh.
Việt Phong thay vào cho cô chiếc váy xuông xanh da trời, hai bên tay thiết kế tơ lụa dài mỏng.
"Để anh chải tóc!" Việt Phong lấy chiếc lược từ tay Giai Ninh rồi đặt cô ngồi trước bàn trang điểm rồi nhẹ nhàng chải cho cô.
"Tại sao anh lại đối xử tốt với em vậy? Anh có âm mưu gì?" Giai Ninh nhìn Việt Phong qua tấm gương, mắt đối mắt làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-chet-bam-nha-anh/478361/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.