Mặc lời cầu xin, khóc lóc ầm ĩ ngoài cửa. Sâm Đằng ngồi sụp xuống, anh ôm mặt khóc. Ông trời anh trừng trị anh đây mà. Có lẽ, người như ah! Đáng bị lừa gạt ! Không xứng đáng được tình yêu?
Anh rất yêu Tống Thiên An, nhưng cuối cùng.. cậu ấy chỉ là đang chơi một trò chơi.. và kẻ bị lừa chính là anh! Thật đau đớn ! Thật thảm hại !
Tống Thiên An không chấp nhận sự thật, khóc không ngừng, tay liên tục đập cửa, đập tới đôi bàn tay đã đỏ ửng đau buốt, tim cậu đau quá. Đau chết đi được! Cậu không muốn, không muốn chia tay, không muốn rời xa Sâm Đằng! Tim cậu như muốn nổ tung, đầu óc choáng váng. Mắt mấy chốc cũng sưng húp, đỏ au. Sao anh nói với cậu, là anh không rời xa cậu cơ mà, anh nói anh yêu cậu! Anh nói anh hạnh phúc khi có cậu cơ mà! Tại sao.. tại sao anh lại dễ dàng bỏ cậu? Tại sao không chịu nghe cậu giải thích? Tại sao lại chân ghét cậu?
Không! Cậu không muốn về nhà, cậu chỉ muốn một mình Sâm Đằng thôi. Không muốn quay lại cái cảnh lạnh lẽo trước kia đâu. Cậu muốn được anh đưa đón đi học, muốn cùng anh nấu ăn, muốn tối nào cũng được anh ôm đi ngủ, muốn cảm giác anh quan tâm và lo lắng. Cảm giác đó.. ấm áp vô cùng!
Ở ngoài cửa, không khí lạnh lẽo, gió rít gào thổi mạnh tới nỗi ê buốt chân tay. Tống Thiên An chẳng mấy chốc cả người đều co ro run lên bần bật, nãy giờ cậu chỉ mặc có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-bien-thai-tha-toi-ra/2017373/chuong-52.html