Chuông vừa vào lớp học, Bạch Hồ nhìn khuôn mặt đen khịt của Sâm Đằng mà giật mình lo lắng " Cậu làm sao vậy?"
" Tức chết ông ! Cậu xem , đường đường là nam thanh niên cao to đẹp troai, gái theo ầm ầm, tài gì cũng có thế mà .. đi thua một tên nhóc trẻ trâu năm nhất!" Sâm Đằng giận đập bàn
" Cậu đang kể chuyện cười đó hả?"
" Cừoi cái gì, cậu xem tớ đã thảm hại tới mức này rồi!"
" Rồi rồi, nói xem ai làm cậu ra nông nỗi này nàoo" Bạch Hồ an ủi
" Cậu biết sinh viên năm nhất Tống Thiên Anh không, nghe mọi người nói thằng nhỏ đó nhà giàu, nên nó thích làm gì cũng được !"
" Ồ! Vậy cậu xui rồi.." Bạch Hồ vỗ vai cậu nói " Chịu thua số phận đi haha!"
" Chịu cái gì mà chịu.. tớ sẽ trả đũa.. để xem nào.." Sâm Đằng vuốt vuốt cằm suy nghĩ.
Thế là cả buổi học, không học chỉ ngồi suy nghĩ viết viết linh tinh cái gì đó.
Chuông reo hết tiết, Tống Thiên An hí hửng chạy ra ngoài lớp học, cầm kẹo mút trên tay mút lấy không ngừng, ngày nào đối với Tống Thiên An cũng là ngày cực kì vui vẻ, làm đủ mọi trò cậu thích. Lấy chìa khoá trong túi quần, mở tủ học của bản thân ra.
" Aaaaa..." Tống Thiên An hét loạn lên chạy ngay ra xa " Là đứa nào dám hại ông đây? " Tống Thiên An hét toáng lên.
Mọi người không hiểu chuyện gì xúm lại gần, nhìn trong tủ Tống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-bien-thai-tha-toi-ra/2017280/chuong-19.html