Cuối cùng cũng kết thúc học kì , được nghỉ hè rồi, thực sự rất thích nga~. Sau quãng ngày ôn bài tập mệt mỏi đã được kì nghỉ dài hơi. Bạch Hồ vươn vai vui sướng, Sâm Đằng không biết từ đâu ôm người cậu " Ê! Đi biển đi !" " Thôi, không đi đâu, tớ có việc rồi.." Bạch Hồ nói " Wue? Tưởng thích đi chơi lắm màaa." Sâm Đằng ngao ngán " Thích chứ, nhưng không phải đi với cậu !" Bạch hồ lè lưỡi chọc Sâm Đằng. " Còn dám đi mảnh à ..!" Bạch Hồ được nghỉ hè, Đô Đô cũng vậy! Cũng tiện trông Đô Đô dịp nghỉ hè này. Mấy ngày nay Bạch Hồ cũng ít thấy Cao Uý về nhà, hình như công việc cũng khá bận rộn. Lắm lúc Bạch Hồ nghĩ, nếu cậu có được căn nhà rộng lớn như Cao Uý, và có một số tiền. Cậu sẽ thoải mái làm điều mình thích, và đi du lịch khắp nơi trên thế giới này. .. Tại Trại Giam ... " Anh Uý, tên Đình Long ( tội phạm) vẫn chưa khai ra ai là chủ mưu !" Đồng nghiệp thấy Cao Uý vừa bước vào, hấp tấp đến bên báo cáo. " Vậy sao ?" Cao Uý nhếch mép cười, có vẻ anh đang chờ đợi một điều vui sắp diễn ra. Cao Uý bước vào trại giam, nơi Đình Long đang bị trói bằng xích, khuôn mặt hốc hác, cả người đều bốc mùi.. Cao Uý được sắp một chiếc ghế cao, anh ngồi lên ung dung vắt chân, không vội vàng mà hai ngón tay ra ám hiệu. Một người đưa điếu thuốc tới kế bên môi anh. Hít một hơi, khuôn mặt như đang tận hưởng, lúc này mới đưa ánh mắt nhìn tên tội phạm. " Xin hãy thả tôi.. tôi không biết.." Đình Long run run kêu cầu " Tôi thực sự không biết ai là người đứng sau.. xin hãy thả tôi.." " Anh Uý, hắn không chịu khai ra cả những người đồng bọn !" Một người đứng bên cạnh anh lên tiếng. " Cứng đầu vậy sao?" Cao Uý vẫn đang tận hưởng điếu thuốc lá một cách bình thản, khói thuốc cũng bay khắp phòng giam. " Aaaaaa" Tiếng thét thất thanh của tên tội phạm làm cả trại giam đều không khỏi rùng mình. Không biết từ khi nào, Cao Uý như cơn gió tiến gần Đình Long, điếu thuốc lá vẫn còn đang cháy trên tay đã ấn hẳn lên ngực tên tội phạm khiến hắn đau đớn thét lên. " Trong luật, mày không được bạo hành khi không có chứng cứ .. tao .. sẽ kiện mày.." Đình Long đổi giọng hét lớn. " Hửm ?" Cao Uý bật cười " Thật sao?" Cao Uý rút ra một con dao dài, đầu lưỡi vô cùng sắc nhọn, đưa bàn tay vuốt lấy một đường, chăm chú nhìn con dao đắm đuối " Bảo bối thật đẹp " Đình Long nhìn con dao sắc nhọn, không khỏi rùng mình, cả người đều run lên phát sợ " Cái đó .. mày.. định làm gì .." Cao Uý dùng con dao chạy dọc một đường từ má xuống cằm rồi xuống cổ nơi yết hầu của tội phạm " Ta luôn thích nơi này .." Con dao sắc nhọn lạnh lẽo chạy dài một đường làm Đình Long run tới nỗi đũng quần cũng trở lên ướt đẫm, nếu không cận thận con dao này cũng có thể làm xước da thịt cách rất nhanh và gọn lẹ. " Hay là dưới này!" Cao Uý lướt xuống dưới ngực, eo , từng chỗ con dao đi miếng vải không chịu được thứ sắc nhọn mà bị rách kéo dài xuống. Đình Long cố gắng lấy lại bình tĩnh, hắn ta nuốt nước bọt nói " Tao đã nói tao không.. AAAA..AA.." Con dao nhanh thoắt đâm sâu vào đùi hắn, máu cũng nhanh chóng ứa ra, chảy xuống sàn . Cao Uý tay vẫn cầm con dao di chuyển đườnh xoắn khiến tên Đình Long càng thét gào thảm hại hơn. " Tao nói.. tao nói..." Đình Long đau đớn, mặt nhăn nhó, đau tới nỗi từng câu chữ cũng chở lên vấp váp " Có Triệu A và Giang Hấn .. " " Ở ?" Cao Uý hỏi " Triệu A hắn sống tại khu chợ Cá đường X.. phố Y.. còn Triệu Hấn ở đường A ...." Đình Long nói xong, khuôn mặt cũng tái mép lại. " Ta đã nói nhưng ngươi ngoan cố, có phải nói ngay từ đầu sẽ tốt hơn không?" Một viên cảnh sát nói. Cao Uý đứng dậy, rút dao khỏi đùi Đình Long mặc sức la hét của hắn, bình tĩnh lau đi vết máu dính trên dao " Lại phải đi làm sạch rồi.." Nơi này là nhà giam, nhưng ép cung thì nhiều hơn vì đây là sở thích của Cao Uý. Cao Uý anh có sở thích chính là tra tấn và tra tấn. Ai ai trong ngành cũng biết thân phận và địa vị của Cao Uý, biết anh sống vô cảm và thờ ơ, nhưng cũng thành công phá án rất nhiều. Và luôn được cấp trên khen thưởng. Cao Uý thật ra là trẻ mồ côi, từ nhỏ đã có khả năng sinh tồn và khí chất mạnh mẽ nên được bố mẹ nuôi nhận về. Bố mẹ nuôi của Cao Uý là lãnh đạo cấp cao trong nhà nước, nên không ai có thể làm gì với anh cả, kể cả làm gì cũng chẳng thể làm được. Bố mẹ nuôi Cao Uý cũng chỉ nhận nuôi nhưng khá thờ ơ với anh, họ cũng là người lạnh nhạt và vô tình y như xã hội ngày nay. Trong xã hội này, kẻ nào có quyền kẻ đó mạnh và kẻ đó đúng! " Phá án thành công nhỉ?" Giang Vũ nói " Thật là.. cũng muốn được thử làm con của người có địa vị ghê.. " " Cậu nói cái gì vậy?" Một đồng nghiệp đứng ở đó nói " Ghen tị sao?" " Đúng đó .. thật là ghen tị mà.." Giang Vũ đá vài câu. Đây cũng là một kiểu người thích đâm chọc ngoáy người khác điển hình trong xã hội - Giang Vũ. Anh cũng có thành tích khá, nhưng tiếc là sau Cao Uý. Bố mẹ làm trong quân đội nhưng không uy lực như bố mẹ Cao Uý. Cao Uý không để tai tới lời nói Giang Vũ, dù cho vài phát đấm , anh ta cũng không khá lên được. Vì bản tính đã có sẵn , dù thế nào cũng chẳng thay đổi được.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]