Nhìn đồng hồ cũng đã 1 giờ sáng. Từ khi ký hợp đồng với Cao Uý cậu liền không thấy anh về nhà. Hoặc là anh có về nhưng vào lúc Bạch Hồ và Đô Đô đang ngủ. Cậu cũng có chút khát nước, dậy ra ngoài cửa đèn tối. Cao Uý về mà không bật đèn sao?
Bạch Hồ xuống tầng, đi tới bên công tắc bật sáng đèn lên.
" Máu.." Bạch Hồ nhìn vết máu trên sàn người cũng hốt hoảng, vết máu chạy dài từ cửa ra vào tầng 1 tới tận tầng 3. Không phải Cao Uý bị thương đó chứ?
Bạch Hồ chạy một mạch lên tầng 3 , vết máu dừng lại ở phòng Cao Uý, cửa cũng không đóng chặt, để bị hờ . Bạch Hồ chạy vào bên trong thấy Cao Uý bị thương ở cánh tay có vẻ khá nặng, hình như bị súng bắn.
Thấy Bạch Hồ đứng ngây người , Cao Uý hỏi " Xuống tầng, không phải chuyện của cậu!"
" Không được, anh để vậy sẽ nhiễm trùng!" Bạch Hồ xuống tầng 2, vào phòng mình lấy hộp thuốc rồi chạy lại lên phòng anh.
Bạch Hồ tới gần anh, kéo tay anh về phía mình xem xét .
" Tôi đã nói đừng lo chuyện bao đồng!" Cao Uý nói
" Suỵt ! Đừng nói nữa để tôi tập trung!" Bạch Hồ xoay người lấy một cái kìm mini, gắp viên đạn ra khỏi cánh tay Cao Uý, sau đó lấy nước khử trùng đổ xuống " Có chút xót, anh cố chịu một chút!"
Đổ nước, lấy tăm bông thấm. Dường như Cao Uý chẳng rút tay lại, cũng chẳng kêu ca. bạch Hồ thấy đúng là da trâu có khác, làm vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-bien-thai-tha-toi-ra/153294/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.