Thịnh Đường suýt chút nữa phun ngụm nước trong miệng ra ngoài.
Thất tình?
Cô đưa mắt nhìn một Tiêu Dã đang cố che giấu sắc mặt của mình, rồi lại nhìn sang một Giang Chấp đang nở nụ cười rất cố tình…
Ừm… Cô vẫn nên cắm đầu vào ăn mì tôm sống thì hơn.
Cứ như thế, Giang Chấp đã vạch trần sạch sẽ lịch sử đen của tất cả những người ngồi dưới. Những người vốn là chuyên gia, là tinh anh trong mắt bao người xung quanh đều có những quá khứ khiến người ta không thể tha thứ, thậm chí là chính bản thân cũng không thể tha thứ cho mình.
Thịnh Đường cảm thấy chiêu này của Giang Chấp rất tàn nhẫn, tước đi niềm kiêu hãnh ngoài mặt mà họ vẫn luôn giữ gìn, lật tung lớp áo khoác hoa lệ tuyệt đẹp của họ, dồn ép họ không còn đường lùi, buộc họ phải nhìn thẳng vào một mặt không hoàn hảo của chính bản thân mình.
Cô bắt đầu tự kiểm điểm bản thân…
Khi Giang Chấp lên tiếng lần nữa, thế cục của một đại hội phê bình có vẻ đã qua. Anh chỉ nói một câu nhẹ tênh: “Thế nên, mọi người có tư cách gì để kén cá chọn canh đối với hang số 0 đây?”
Khi tan họp đã là quá nửa đêm rồi.
Nửa đêm ở Đôn Hoàng mới thực sự gọi là “đêm”, sự ồn ào của cả tòa thành mới thực sự được thu lại.
Ai nấy đều trở về chỗ ở của mình.
Đối với các nhà khôi phục như họ, thật ra sẽ chẳng có khái niệm gì về ban
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-anh-la-thoi-gian/3474088/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.