Ngủ một giấc thẳng đều trước nay chưa từng có, ý thức như rơi vào trong kẹo bông gòn mềm mềm, mềm mại cực kỳ.
Mãi đến tận khi Hà Liêu Tinh nhận ra được có người đang nhẹ nhàng di chuyển người cậu, làn chất dẫn dụ kia cũng từ từ rời xa cậu.
Cậu đột nhiên mở mắt ra, nhìn thấy Bùi Túc đang chuẩn bị đứng dậy rời đi, Mai Thái và Tần Thư còn gục xuống bàn ngủ.
Hà Liêu Tinh mới vừa tỉnh ngủ, hơi ngơ ngác, trong vài giây từ từ tỉnh táo lại đó, cậu một tay dụi dụi mắt, một tay khác nắm lấy quần áo Bùi Túc, giọng nói còn chứa một ít buồn ngủ chưa tiêu tán, nghe vào rất mềm: "... Cậu đi đâu vậy?"
Cậu liếc nhìn thời gian, phát hiện mới qua nửa giờ.
Họ định nghỉ ngơi bốn mươi lăm phút, sau đó sẽ ôn lại một lần các trọng điểm kiến thức, đến phòng thi sớm mười lăm phút.
Bị Hà Liêu Tinh kéo, Bùi Túc động tác dừng lại, trả lời: "Mình đi nhìn Trần Viện một chút."
Hà Liêu Tinh phản ứng một lát: "Mình đi chung với cậu."
Bùi Túc nhướng mày, tựa như không nghĩ tới Hà Liêu Tinh sẽ đưa ra loại yêu cầu này.
Hà Liêu Tinh đơn giản dọn đồ một chút, sau đó để lại lời nhắn, nói với Mai Thái và Tần Thư là họ đi trước.
Hai người cùng ra khỏi quán ăn Tây, sau giờ ngọ một chút, trên phố chẳng có bao nhiêu người đi đường, cả thành phố như là vẫn chưa tỉnh dậy từ giấc ngủ trưa.
Hà Liêu Tinh gối lên bả vai Bùi Túc ngủ nửa giở, hai má
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-alpha-nay-ngot-chet-duoc/1118813/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.