Lúc Hà Liêu Tinh lên lầu, đẩy cửa phòng, Bùi Túc đang cúi người, nhìn hình ảnh bày trêи giá.
Mặt trời lên, ánh sáng ấm xuyên qua cửa sổ sát đất, vương đầy người Bùi Túc, chiếu lên y đường viền mềm mại, khí chất lạnh lẽo cứng rắn tan đi không ít.
Bức ảnh y đang xem là lúc Hà Liêu Tinh ba tuổi, Hà Liêu Tinh trong hình còn là một cục cưng búng ra sữa, mặc quần yếm, đứng trêи sân cỏ, cầm trong tay cái xẻng nhỏ, đôi mắt như trái nho, sáng ngời sống động.
Hà Liêu Tinh đóng cửa lại, thấy y đang nhìn, nở nụ cười: “Đáng yêu không?”
Bùi Túc đứng thẳng người: “Ừm.”
Chỉ là quá ít ảnh.
Giữa phòng để một cái bàn dài, trêи đó để mấy món đồ linh tinh lặt vặt, giấy trắng, bút vẽ, còn có mấy loại bưu thϊế͙p͙, sách có liên quan tới nhϊế͙p͙ ảnh.
Hà Liêu Tinh tùy ý đẩy những món đồ kia ra một cái, đưa tay kéo Bùi Túc ngồi xuống: “Đến nào, thầy Bùi, chúng ta phân tích đề thi đi.”
Bài thi tháng lần này, Hà Liêu Tinh làm xong rồi, cảm thấy được đề rất hay, trọng điểm nên có đều có, hơn nữa còn đổi kiểu ra đề, dạng đề mới này là nguyên nhân chủ yếu khiến độ khó của bài thi tăng lên.
Do cá tính, Hà Liêu Tinh không thích làm loại câu hỏi kinh điển, cậu vẫn thích đề bài có sáng tạo khác với thông thường như thế này hơn.
Cho nên sau khi thi xong, cậu xin Lý Xuân Hoa một bộ đề thi, định xem kỹ trong kỳ nghỉ.
Bùi Túc đi tới ngồi cạnh cậu, như bâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ten-alpha-nay-ngot-chet-duoc/1118796/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.