Người ta thường nói, người có bệnh không thể nào tự chữa lành được.
...___*___...
"Đình Đình!" Tiếng gọi nhuốm dục vọng gọi cô vào buổi đêm tĩnh mịch. Tô Doãn Đình giật mình tỉnh giấc trên chiếc giường nhỏ.
Cô sờ soạng tìm công tắc đèn ngủ, nhưng chưa chạm tới đèn ngủ đã bị một bàn tay thô ráp kéo xuống. Cả người cô bị ấn xuống chiếc giường nhỏ. Sau đó ông ta từ từ thưởng thức cơ thể nhỏ bé của cô gái mười sáu tuổi, từng chút lấp liếm những chỗ mẫn cảm.
Năm ấy Tô Doãn Đình mười lăm tuổi, cha bị tai nạn mất trong một vụ hoả hoạn, mẹ cô ngay sau đó liền cưới một người đàn ông khác về làm chồng. Có lẽ đã chẳng có chuyện gì xảy ra, Tô Doãn Đình lúc ấy vẫn vô tư, vô lo. Ngày ngày chỉ cần đến trường, tiếp nhận một đống kiến thức chỉ nhìn vào thôi cũng thấy đau đầu. Cha mất, cả cô và mẹ đều đau khổ, nhưng rồi cũng chấp nhận được sự thật.
Ngày mẹ cô đưa người đàn ông đó về nhà, ông ta tỏ ra rất hoà nhã với cô, hoàn toàn không để lộ bản chất cầm thú của mình ra ngoài. Nhưng sau lưng không biết đã làm ra bao nhiêu chuyện kinh tởm.
Đỉnh điểm là vào học kì hai của năm lớp mười, Tô Doãn Đình thấy mẹ cùng ông ta không giống như trước nữa, hai người tỏ ra xa cách hẳn. Đã thế mẹ đột nhiên lại trở nên nghiện rượu, lúc nào cũng cáu gắt mắng chửi cô. Sau đó cô liền biết... tên đàn ông đó ra ngoài ngoại tình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-tien-sinh-cho-em-dung-khi-de-yeu-anh/2791714/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.