Sau khi Tiếu Diễm xuất chinh, tin đồn nhảm chưa từng ngừng nghỉ. Tất cả mọi người đều cho rằng trận này hung hiểm, cho dù hắn có tài điều binh khiển tướng thế nào cũng khó thoát khỏi cửa tử.
Ta lo sợ không yên nên chẳng màng ăn uống.
Quán rượu, rạp hát, quầy tơ lụa,... nghĩ tới cái gì là ta đi học kinh doanh cái đó. Ta muốn đến chùa khấn Phật mà sợ người có lòng thấy được sẽ bịa chuyện không hay.
Ít nhất thì người nằm chung chăn gối với Tiếu Diễm không nên xem thường hắn.
Cứ thế, có phu nhân quan lớn tới cửa thăm hỏi. Trong lòng bà ta có quỷ nên lại nhắc đến Tiếu Diễm, ta thì vờ như không có chuyện gì.
Đặc biệt là có một vị phu nhân của võ tướng mới thăng chức lên nhị phẩm. Tính cả triều này không có nhiều võ tướng được mang danh hào, phu quân nàng là một trong số đó, thành ra nàng càng quái gở hơn người thường.
Ta chăm chú nhìn nàng: “Ta cho rằng tướng sĩ có thể đánh bại Hầu gia còn chưa được sinh ra đâu.”
Một lúc lâu sau nàng mới phản ứng lại được. Ta chỉ cây dâu mắng cây hòe nói phu quân nàng là hạng xoàng xĩnh, làm mặt nàng lúc xanh lúc đỏ mà mãi không cãi lại nổi, cuối cùng xấu hổ bỏ đi.
Thiện Nhi nói mấy vị phu nhân đó cả ngày chỉ biết ru rú trong góc nhà, chưa từng có lão gia nào giống như Tiếu Diễm cổ vũ các nàng ra ngoài làm việc, để ai cũng có thể làm chuyện họ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-tac/2777168/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.