Linh hồn của Lâm Ann vẫn còn nhỏ, nhưng bộ não là của người lớn. Hơn nữa hơn một ngàn năm qua Ứng Thần rót cho nó linh hồn đủ các loại người, tích lũy không ít tri thức mà người thường không có.
Trong quá trình học tập theo Văn Vũ, những kiến thức vốn có từng chút một được đánh thức. Chỉ vài chục ngày, Lâm An đã có thể đọc sách, đếm và hiểu về vật lý cơ bản, địa lý của thế giới.
Chỉ là tâm trí vẫn tương đương với một cậu bé con người 7 tuổi. Văn Vũ vì muốn kích thích để nó phát triển, bắt đầu đưa nó đi tiếp xúc với mọi người và mọi vật ở thế giới bên ngoài.
Hai cậu bé 18, 19 tuổi bước xuống phố trong trang phục áo phông và quần tây rộng rãi, nhìn từ xa trông như những người bạn, người anh em thân thiết.
"Anh, lúc chúng ta ra ngoài, sao anh không đồng ý cho anh Ứng Thần đi cùng? Anh ấy muốn đi theo anh lắm". Lâm An hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
Đưa Ứng Thần ra ngoài, còn có thể đi dạo phố bình thường sao? Người đàn ông này có ngoại hình quá nổi bật về mọi mặt, còn luôn ăn giấm của Lâm An.
Văn Vũ hỏi ngược lại: "Em muốn đưa anh ấy ra ngoài cùng à?" ”
Lâm An rất thành thật: "Em cũng không muốn lắm. ”
"Tại sao?"
"Ứng Thần hình như không thích em."
Lúc Lâm An nói những lời này vô tội cau mày, hoàn toàn không biết mình chọc vào chỗ nào của Ứng Thần.
Văn Vũ cười ra tiếng: "Tính cách của anh ấy là như vậy, em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-quy-te-ma/534095/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.