Sao em lại giận rồi?
Câu nói này của Ứng Thần, làm cho Văn Vũ hiểu được mình lại vô duyên vô cớ không vui.
Tại sao?
Cậu không thèm nhìn Ứng Thần, quay đi nói: "Nơi này nhiều người lại oi bức, ở lâu khó chịu.. ”
"Tên kia còn chưa trở về à? Phải nhanh chóng đưa ác linh qua, em còn về nhà làm đề nữa."
Ứng Thần thấp giọng nói: " Anh còn tưởng em thích đi dạo phố. ”
Văn Vũ còn chưa kịp hiểu ý tứ sâu xa trong lời nói của hắn, trên má đột nhiên có một tia lạnh lẽo.
Ứng Thần cầm ly kem dán lên má cậu, cười hỏi: "Vậy còn ăn kem không? có thể giải tỏa cơn nóng."
Vừa dứt lời, Văn Vũ cảm thấy xung quanh càng lạnh hơn, giống như ở trong tủ lạnh, lạnh tới mức da gà da vịt nổi đầy người cậu.
Là do Ứng Thần nghe cậu than nóng, âm thầm nhả khí lạnh ra.
Văn Vũ:...
"Không cần, đã không còn nóng như vừa rồi nữa." Một tay cậu cầm ly kem, không nói nên lời hỏi: "Anh biết toả ra hơi lạnh hả? ”
Rồi mùa đông ở cùng Ứng Thần, chắc sẽ không chết cóng chứ.
Ứng Thần: "Tùy theo tình huống cũng sẽ rất nóng. ”
Văn Vũ: "Tình huống nào? ”
Ứng Thần thì thầm vào tai cậu đầy ẩn ý: "Sau này em sẽ biết. ”
Văn Vũ:???
Cậu còn chưa kịp nhấm nháp dư vị mấy lời này, Ứng Thần đã nhìn vào một chiếc xe đang di chuyển đến, nói: "Anh ta đến."
Đó là một chiếc xe taxi bình thường, đi trên đường phố sẽ không thu hút sự chú ý của bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-quy-te-ma/534087/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.