Lâm An.
Khi Văn Vũ thầm niệm cái tên này, trong lòng tràn đầy ấm áp.Hơn nữa Ứng Thần nói, người này là vì cứu mình mà chết. Làm cho cậu càng thêm để ý ký ức về Lâm An.
Mà bây giờ, tìm được hồn phách của Lâm An rồi sao?
Ứng Thần ngưng thần nhìn chăm chú, tin tưởng nói: "Là nó, anh giúp em tìm linh hồn nhiều năm như vậy cũng không tìm được, thế mà tái sinh thành con của người phụ nữ này. ”
Văn Vũ sốt ruột hỏi: "Bây giờ phải làm sao? Anh vẫn có thể cứu nó không? ”
Ứng Thần gật đầu: "Linh hồn Lâm An còn ở trong bụng người phụ nữ oán linh, chờ tiêu tán cô ta sẽ lột linh hồn Lâm An ra, bỏ vào trong thân thể vốn có của nó là được. Chỉ là"
"Chỉ là cái gì?"
Ứng Thần: "Nếu như còn ký ức kiếp trước thì không sao, còn nếu không còn ký ức kiếp trước như em. Thì chúng ta phải nuôi nó từ con số không cho đến khi trưởng thành, giống như nuôi dạy một đứa trẻ. ”
Văn Vũ giật mình, nói: "Chỉ cần có thể cứu được nó, thế nào cũng được."
Lại nghĩ lại, chuyện này, cậu cần Ứng Thần giúp đỡ.
Hơn nữa, Ứng Thần đã duy trì cơ thể của Lâm An hơn một nghìn năm vì đồng ý yêu cầu cứu Lâm An kiếp trước của cậu. Thần Ma lợi hại hơn nữa, cũng cần phải trả giá không ít tinh lực.
Cậu ngước mắt nhìn Ứng Thần, nhẹ giọng nói một câu: "Làm ơn, anh làm ơn.”
Đôi mắt u ám của Ứng Thần hằn lên một nụ cười nhàn nhạt, giơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-quy-te-ma/534086/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.