Anh em nhận mặt cùng tỏ khúc nhôi ngày cũ
Tớ thầy lánh nạn tạm thời trốn ở Lý gia
Có thơ rằng:
Nhà tranh mé núi nước xanh trong
Tới lui chầy tháng hóa thêm nồng
Mấy hàng đào lý hoa hồng bạch
Một thảm đồng xanh lúa trổ bông
Chõng trúc đêm nằm mưa gõ nhịp
Bên song hé mở ngắm mây hồng
Nhân sinh vô sự thân nhàn cảnh
Được đến thanh nhàn há bổng không.
Lại nói Triệu Bân núp trong bóng tối, nhìn thấy người kia xách dao tiến vào muốn giết hai chủ tớ nọ. Vị công tử sợ run lập cập quỳ dưới đất cầu xin đại thái gia bớt trận lôi đình để tôi từ từ thưa bẩm. Vị lão bộc cũngquỳ dưới đất bên chủ. Kế nghe vị tráng sĩ kia nói:
- Hai chủ tớ nhà ngươi sự tình như thế nào hãy mau nói ra!
Vị lão quản gia nói:
- Lão nhân muốn biết, chúng tôi xin giải bày. Gia chủ tôi họ Từ tên ChíBình, nguyên quán ở quận Kiến An. Lão thái gia nhà tôi tên là Từ ChiếmKhôi, cùng với vị tổng quản Hàn Điện Nguyên của hoa viên Tần tướng phủđây là bạn chi giao. Hàn Điện Nguyên có một người con gái đồng một tuổivới con gái nhà tôi, ông ấy tình nguyện đem con gái gả cho công tử tôivà đã định hôn ước từ thuở nhỏ. Về sau lão gia tôi qua đời, trong nhàlại gặp trận hỏa hoạn, bao nhiêu gia tài của cải đều bị thiêu rụi. Tôicùng công tử đến đây nương nhờ tình thân gia. Hàn Điện Nguyên thấy chủtớ nhà tôi quần áo rách nát, bèn có ý ăn năn, khinh nghèo ưa giàu. Ngoài mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/te-dien-hoa-thuong/28291/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.