Chương 87
Thật ra Thần Côn trả lời từ sớm, nhưng có lẽ do đường truyền tín hiệu không được tốt nên mãi sau tin nhắn mới tới. Đường Mập lại tập trung lái, không để ý di động, thành ra bây giờ mới nhìn đến.
Tin nhắn chỉ vỏn vẹn mấy chữ: “Cứ kệ nó”.
Đường Mập không yên lòng, hỏi: “Anh Đông, ‘cứ kệ nó’ là sao?
Xương Đông bình tĩnh trả lời: “Hỏi ông ta xem sao”.
“Giờ hỏi không được, tín hiệu ở vùng này kém quá”.
“Cậu lên xe tôi, chúng ta quay ngược lại tìm chỗ nào tín hiệu tốt rồi hỏi”.
Thần Côn đáp “cứ kệ nó” vậy chắc chắn lão phải biết chút gì đó, nếu không sẽ không đáp như vậy.
Xe Xương Đông bỗng nhiên lại quay đầu. Cao Thâm có chút bực mình ló người ra khỏi xe, lúc xe Xương Đông đi ngang qua anh giảm tốc độ lại, chờ Đường Mập lên xe.
Xương Đông hạ cửa xe, nói: “Cậu muốn đỡ mất công thì cứ ở lại đây chờ, lát nữa chúng tôi sẽ tới. Còn nếu vẫn lo lắng thì cứ đi theo, tùy cậu”.
Cao Thâm nghiến răng, đang muốn đánh vô lăng thì nghe Đinh Liễu nói: “Chơi chúng ta chắc. Cứ chờ ở đây đi. Gì chứ kiên nhẫn chúng ta cũng có”.
Cô cắn điếu thuốc, khẽ cúi đầu châm lửa.
Cao Thâm nhìn rõ qua kính chiếu hậu, hơi do dự rồi nói: “Đinh Liễu, em hút ít thôi”.
Đinh Liễu hít một hơi dài, chầm chậm nhả khói: “Liên quan chó gì đến anh”.
…
Xương Đông chạy ngược mãi tới khu nhà đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504785/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.