Chương 68
“Không nhận người sống” cách nói này thật sự dọa người, Diệp Lưu Tây thấy gai gai người: “Anh nghĩ thế nào?”.
Xương Đông khẽ khàng: “Vài tối liền chúng ta liên tục gặp sự lạ, những tối đó đều giống nhau ở một điểm: đó là đều có bão cát lớn”.
Sa mạc lưu truyền truyền thuyết: Đêm khuya, giữa trời bão cát mịt mùng, cơ duyên xảo hợp, người có thể nhìn thấy hồn ma của Ngọc Môn Quan…
Lúc Hôi Bát mất mạng, tiếng ca từng đợt từng đợt giăng như sóng biển, giống như vô số cô hồn ngâm nga: “Ngọc Môn Quan, Quỷ môn Quan… xuất Quan một bước huyết chảy cạn…”.
Bà lão giặt quần áo ở Nhất Gia thôn từng nói: Ngọc Môn Quan kia đã sớm thành tinh, đêm hôm vắng vẻ, cậu không được đi lại lung tung, kẻo lạc vào cái hang nào chẳng biết đâu… Ngọc Môn Quan còn gọi là Âm Quan đấy…
Diệp Lưu Tây nói: “ý anh là chúng ta gặp chuyện là đều là do cái tòa thành đã sớm bị phong hóa Ngọc Môn Quan kia à?”.
Xương Đông trả lời: “Ma trơi màu xanh, đội lạc đà trên màn trướng lều bạt, xúc tu cát kỳ quái, Quan tài Rối bóng, còn có bài ca kia nữa… Cô có biết tất cả những điều này đều có liên hệ với Ngọc Môn Quan không?”.
Diệp Lưu Tây không nói gì.
Qua thật lâu sau Xương Đông mới nghe tiếng cô thì thầm thật khẽ: “Vậy tôi… là người nội Quan sao?”.
Xương Đông trầm mặc.
Có lẽ vậy. Cô từng nói bản thân là người mua hàng, thu mua đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504766/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.