Chương 62
Xương Đông dần thiếp đi, ngay trong khoảnh khắc tiến vào giấc ngủ trong đầu lại quanh quẩn bài ca xướng.
“Xuất Quan một bước huyết chảy cạn… Đâu màng ta lệ lã chã nhập Quan…”
Rốt cuộc là muốn xuất Quan hay nhập Quan đây?
…
Sáng sớm anh đột nhiên tỉnh dậy.
Ngoài cửa sổ xe rất yên bình, không có tiếng gió, mặt trời dần dần lên cao. Hiếm hoi lắm mới có một ngày thời tiết tốt như vậy.
…
Diệp Lưu Tây nghe thấy tiếng bút trên giấy sột soạt.
Cô khó khăn mở mắt ra, cố chống tay ngồi dậy. Chỉ thấy Xương Đông đang cúi đầu, dùng bút vẽ lên sổ.
Diệp Lưu Tây lại nằm xuống, không kiên nhẫn hỏi: “Anh không mệt à? Sáng sớm ra đã vẽ cái gì?”.
Nhìn cái tư thế anh ngồi cô cứ có cảm giác anh đang khắc Rối bóng hoặc làm cái gì đó liên quan đến Rối bóng.
Xương Đông đưa quyển sổ cho cô.
Diệp Lưu Tây thở dài: biết thế đã chả nói, ít ra còn được ngủ thêm một lúc.
Cô miễn cưỡng cầm cuốn sổ, chỉ mở một mắt xem tranh: “Đây là cái gì?”.
Nhìn thoáng qua thấy thứ anh vẽ một cái bản đồ lãnh thổ đơn giản, vài nét bút quanh co ngoằn ngoèo là đường ranh giới, phía đông viết “Tây Hán”, đường khúc khuỷu này là sông Hoàng Hà, vòng tròn đồng tâm thể hiện Trường An – chính là Tây An hiện tại. Phía tây viết “Tây vực”, ở biên giới, đứng sừng sững một tòa Quan thành.
Diệp Lưu Tây lẩm bẩm: “Đi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504760/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.