Chương 41
Tấm ảnh chỉ là in màu, Diệp Lưu Tây ngồi trên đống muối kiềm, mặc áo T-shirt trắng cổ tròn, vạt áo nhét trong quần jeans, chân đi ủng da trâu cổ cao, mắt nhìn thẳng vào ống kính, đội mũ nỉ rộng vành kiểu Tạng – loại mũ bán đầy ở các khu du lịch.
Nhìn cô hệt như nữ cao bồi.
Đằng sau có vài chữ, nét viết vụng về: Chị Tây.
Trong quyển sổ còn ảnh nhiều người khác, phía sau đều ghi chú rõ ràng, “con trai bí thư huyện Ba”, “Bao tuyến lão bản”…
…
Vậy là sao?
Diệp Lưu Tây ngẩn ra, Xương Đông thì trong lòng mơ hồ đã hiểu được. Anh im lặng chờ gã nói tiếp.
Hôi Bát hắng giọng nói.
“Chả là bọn em đây cũng chỉ lợi dụng sơ hở kiếm cơm, không dám nghĩ đối địch cùng nhà nước, cho nên đối với những nhân vật lợi hại ra vào Lop Nur sẽ đều lưu ý ít nhiều”.
Có một số kẻ rắn mặt, động vào chỉ tổ ôm rắc rối, một số khác đút lót cũng được qua, còn một số kết giao bạn bè thì sẽ được chiếu cố.
Cuốn sổ này lưu hành nội bộ dân trong nghề, cũng chẳng có tấm nào là ảnh chụp gốc, đều là ảnh phục chế in ra cho đủ bộ. Giống như trong Hồng Lâu Mộng, Lý Tiểu Hoàng hiến cho Giả Vũ Thôn hộ Quan phù, đại ý là: những người có ảnh hưởng đến bát cơm của mình thì đều phải làm quen cả, miễn cho ngày nào đó động chạm lại mất mặt.
Diệp Lưu Tây hỏi: “Chuyện về tôi, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504739/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.