Chương 11:
Xương Đông về khách sạn trước. Hai ngày qua, đầu óc anh đã bình tĩnh trở lại, không còn nôn nóng muốn gặp mặt Diệp Lưu Tây nữa.
Là cô vượt nghìn dặm xa xôi đến Tây An, xem liên tiếp ba buổi diễn múa rối của anh, còn mang theo một quyển tạp chí đưa tin "tai tiếng" về anh, còn cất giữ một tấm ảnh kỳ dị liên quan đến Khổng Ương. Nhất định cô cũng có việc cần nhờ anh, chẳng qua đang cố tỏ ra huyền bí thôi. Anh không muốn bị người ta dắt mũi, chuyện tìm xác đã tạm gác lại hai năm rồi, không cần thiết vội vàng trong vài giây.
Lúc mở cửa phòng, thấy dưới khe cửa có nhét tấm danh thiếp phục vụ "thư giãn", anh khom lưng nhặt lên, tiện tay ném vào thùng rác.
Giờ vẫn còn sớm, Xương Đông mở hộp dụng cụ múa rối, lấy tấm da trâu đã mài ra tạo hình Rối bóng. Dụng cụ đục đẽo bày đầy cả bàn, chỉ riêng dao khắc đã có đủ các loại từ hình tròn, bán nguyệt, hoa mai, đến chữ nhân, đôi mắt. Anh đẩy lưỡi dao, di chuyển tấm da trâu, khẩu quyết khắc khuôn mặt Rối bóng như văng văng bên tai: Mày lá liễu, mắt hạnh, miệng anh đào nhỏ nhắn...
Tương truyền, múa Rối bóng có từ thời Hán. Hán Vũ Đế để nhớ nhung Lý phu nhân – vị sủng phi đã qua đời, thế nên lệnh cho thuật sĩ lập đàn chiêu hồn, buổi tối đốt nến, bố trí màn trướng, chỉ để được ngồi nhìn bóng dáng Lý phu nhân và ánh nến chập chờn phản chiếu trên màn vải. Truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504709/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.