Chương 10: mã não đầu thú
Gã bấm số điện thoại của người bạn trong nhóm chat, nói năng lộn xộn. Tôi hỏi cậu này: “Người mang Cốc Mã não đầu thú đến chỗ cậu giám định là nam hay nữ? Hàng thật hả?”.
Anh bạn kia đáp: "Nữ. Tôi kể cho anh nghe, tôi và sư phụ căng bốn con mắt lên soi, đích thị là hàng thật đấy. Khối mã não hằn rõ đường vân, chạm khắc tinh xảo, miệng Cốc còn khảm vàng nữa…”.
"Vậy sao không mua?".
Người bên kia cũng vô cùng phiền não: " Cốc Mã não đầu thú nổi tiếng cỡ nào, lại đang được viện bảo tàng Thiểm Tây cất giữ mà. Mới nhìn lần đầu tôi còn khẳng định là đồ rởm cơ, không ai nghĩ nó là thật, hơn nữa người ta cũng không bán”.
Cô gái kia vừa đi khỏi, tôi liền ngộ ra chân lý. Ai cũng bảo Cốc Mã não đầu thú là vật duy nhất trong thiên hạ, có điều nó cũng chỉ là cốc uống rượu thôi mà, đến cả hoàng đế cũng có long bào và phượng bào, thì theo lý nó cũng phải có một đôi chứ”. Giọng nói bên kia bỗng trở nên hăng hái xen lẫn cảnh giác, "Anh hỏi chuyện này làm gì? Anh cũng thấy nó rồi hả?".
Đường Mập vòng vo đáp lại là lúc đi dạo ở bảo tàng, vô tình trông thấy nên thuận miệng hỏi thôi. Gã buông điện thoại xuống, miệng đắng lưỡi khô, thầm nhủ: Không thể nào, đâu ra chuyện trùng hợp như thế. Nếu thật sự còn một chiếc Cốc Mã não đầu thú lưu lạc ở ngoài thì giới đồ cổ đã dấy lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504708/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.