Chương 8: Quyết định của Xương Đông
Đường Mập trần thuật lại hết sức sống động: "Hai năm trước, lão dẫn đội vào sa mạc, chọn sai vị trí dựng trại nên mọi người đều bị bão cát chôn sống, ngay cả bạn gái lão cũng bị cuốn đi... Èo, mày tìm clip coi đi, gia đình nạn nhân chặn cửa đánh lão như con ghẻ vậy, bây giờ trên mạng vẫn còn đấy”.
Tế Lưu Hải vội vàng lấy điện thoại ra, gõ từ khóa vào thanh tìm kiếm, chọn xem vài trang, đúng là có thật. Đường Mập hiểu ý liền đưa tai nghe đến, mỗi người đeo một chiếc, bấm phát clip.
Clip này do người đi đường quay lại, hình ảnh mờ mờ, còn bị rung nhưng vẫn có thể thấy được Xương Đông quỳ trên mặt đất, mấy người ông bà trung niên lôi kéo anh, vừa gào khóc đánh đấm, vừa túm tóc lôi anh đi.
Tế Lưu Hải trợn to mắt: "Đánh kinh vậy!".
Đường Mập xem rất chăm chú, thuận tay lấy gói khoai tây chiên đã mở sẵn, cho vài miếng vào mồm nhai rôm rốp: "Lát nữa còn có người cầm gạch đập vào đầu á, mày nghĩ đi, tóm lại liên quan đến mạng người mà. Nghe nói sau này, lão không dám ra khỏi cửa luôn đấy...”.
Giọng nói của Xương Đông đột ngột vang lên trước mặt họ: "Tôi tìm được rồi”.
Đường Mập giật mình, kéo phăng tai nghe xuống nhanh như chớp, thuận thế huých Tế Lưu Hải một cái, thế nhưng lại xảy ra sơ suất. Đầu cắm tai nghe bị lỏng, tiếng gào thét cào xé ruột gan của người phụ nữ vang dội khắp cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tay-xuat-ngoc-mon/3504706/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.